Thu dọn xong xuôi, Vân Cung nhìn đồ đệ của hắn cong cong khóe miệng: “Đi thôi”. Ba người ngự Hấp Huyết kiếm đi dạo khắp thành Cửu Châu, nào là mua kẹo hồ lô, đồ chơi… làm gì có bộ dáng như đi làm nhiệm vụ. “Sư phụ bọn ta không muốn chơi nữa” Nghiêm Tu vừa ngậm kẹo vừa nũng nịu với Vân Cung. Bên cạnh Bạch Hàn Sâm cũng gật đầu phụ họa. Nhìnhai đồ đệ chơi cũng đã, hắn mới nhìn xung quanh thành Cửu Châu đèn lồngcũng đã giăng xuống hết, mọi người cũng dần dần ra về. Thời gian vừa đủ… “Hôm nay, vi sư sẽ dậy các ngươi thu thập thông tin” “Nhưng bây giờ trời đã tối…” Nghiêm Tu nghi hoặc hỏi, nó không hiểu tại sao sư phụ lại muốn đi thu thập thông tin vào ban đêm cơ chứ. “Ờ… không sao, ban đêm sẽ thuận lợi hơn” Vân Cung mỉm cười nói. Kỳ thựctrong lòng hắn là đang muốn thổ tào. Hắn chỉ đang tránh thời gian đám ma tu hành động thôi. Lần hành động của đám ma tu kỳ này, người biết rõ nhất chính là Vân Cung. Ai bảo hắn là tác giả cơ chứ. >.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]