Đợi đến khi Hiên Viên Triệt đã đi xa nàng mới dám ló cái đầu nhỏ ra khỏi chăn, xấu hổ cắn môi, mặt đều muốn nhỏ ra máu.
Nhìn Tiểu Thanh, Tiểu Trúc đứng bên cạnh cười tủm tỉm, nàng thực bất mãn, môi nhỏ chu lên.
”Các muội thật quá đáng!”
Nhìn bộ dạng chật vật của nàng thực đáng thương, Tiểu Thanh cùng Tiểu Trúc cố gắng áp chế buồn cười trong lòng, cẩn thận giúp nàng vận y phục.
”Tiểu thư, hôm nay Hoàng thượng thật khác a!” Tiểu Thanh vừa chảy tóc cho nàng vừa lên tiếng nói.
”Đúng nha.” Tiểu Trúc đứng bên cạnh cũng lên tiếng hùa theo.
Các nàng nói thật đúng, hôm nay Hiên Viên Triệt quả thực là khác lạ vô cùng, khiến nàng có chút khó tiếp thu được.
Nhưng mà khác lạ theo chiều hướng tích cực a! Hắn từ nguy hiểm, lạnh lùng đùng một cái biến thành ôn nhu với nàng, thậm chí là đút thuốc cho nàng uống, thực tâm nàng có chút vui sướng. Còn có...
Ách, chỉ mới nghĩ đến đã bị nàng ép buộc đóng tâm trí lại, không cho bản thân nghĩ đến nữa, hai má phủ lên một tầng hồng phấn xinh đẹp.
”Khụ, tiểu thư, người nghĩ gì chúng muội đều biết a!” Tiểu Thanh ho khan vài tiếng, vạch mặt nàng, cùng Tiểu Trúc bên cạnh dùng hết sức nén cười.
Nàng bất mãn bĩu môi, mặt càng thêm hồng. Không thèm để ý các nàng, nàng bước đến bàn, tự mình rót nước uống.
Vén khăn che mặt ra, nhưng là vén hoài không được. Nàng không có mạng che?
Chợt nhận ra bản thân sớm không còn che đi dung nhan khuynh thành nữa, nàng trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-la-hoang-hau-that-sung/1593502/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.