Nhìn Lãnh Diệp nhàn nhã tự đắc ngồi đó như một ông già.
Không chừng trong lòng đang cân nhắc cách đối phó với tôi.
Hiện tại chạy trốn còn kịp không?
Kế tiếp có phải muốn quả thận của tôi không? Má ơi, kiếm 9000 vạn sao mà khó khăn quá, còn không bằng tôi đi bán bánh rán giò cháo quẩy với bánh bạch tuộc.
Thím Vương đứng dưới lầu không lạnh không nhạt chào hỏi tôi, "Bà chủ đứng trên lầu làm gì? Đồ ăn nguội mất rồi."
Hai người trên bàn cơm nghe tiếng động, đồng thời nhìn về phía tôi.
Lãnh Diệp nhíu mày, "Cô lại làm sao vậy?"
Tô Tiêm Tiêm cũng buông đũa dùng khăn tay lau miệng, "Chị sao thế? Hay là cơ thể không khoẻ?"
"À, không có gì" tôi một kéo tay vịn cầu thang, một tay đỡ sau eo, chậm rãi thở hắt ra, dùng âm thanh vô cùng suy yếu nói, "Chỉ là thận không được khoẻ."
Tô Tiêm Tiêm:!!!
Lãnh Diệp:!!!
"Khả năng tạm thời không thể cấy ghép được."
Tôi nói xong liền nhìn sắc mặt hai người bọn họ.
Gương mặt Lãnh Diệp tê liệt lạnh lẽo, "Không khoẻ thì đi bệnh viện kiểm tra, sáng tinh mơ đừng ở đây nói nhảm nhí."
Nhưng thật ra sắc mặt Tô Tiêm Tiêm đã có chút tái nhợt.
Phải biết rằng trong tiểu thuyết Tô Tiêm Tiêm sinh con xong sau muốn lấy đi một quả thận của nữ chính, mà nam chính bởi vì sự căm ghét với nữ chính nên thật sự đã cho cô ta.
Nhìn phản ứng của Tô Tiêm Tiêm, đoán chừng hiện tại cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nu-chinh-sa-dieu-nguoc-van/2942970/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.