Tôi tỉnh dậy,
Lãnh Diệp ngồi ở cạnh giường,
Vẻ mặt lạnh nhạt chăm chăm nhìn tôi.
Mắt to trừng mắt nhỏ, mười phút sau, tôi chịu hết nổi rồi.
"Lãnh tổng ngài có việc thì mau dặn dò."
Lãnh Diệp liếc mắt nhìn tôi, ngay khi tôi đang tự hỏi liệu anh ta có phải mê mệt tôi rồi không, Lãnh tổng cuối cùng cũng lên tiếng, "Ký đi."
Ba chữ "Đơn ly hôn" to bự trên văn kiện đập ngay vào mắt tôi, tôi giật cả mình, nam chính luôn lề mề chậm chạp mà hôm nay lại quả quyết như vậy, không biết em gái trà xanh kia đã làm ầm ĩ cái gì mới khiến Lãnh Diệp gấp gáp như vậy, không chờ nổi nữa kết hôn với cô ta.
Nhưng mà, ha ha ha ha, tôi cuối cùng cũng được giải thoát!
Xoèn xoẹt kí xuống, hai tay đưa cho đại lão, Lãnh Diệp trước khi đi còn liếc nhìn tôi một cái, chầnchừ, muốn nói lại thôi.
Tôi vô cùng cool ngầu vẫy tay, "Chim cút đi, Pikachu."
Lãnh Diệp: "......"
Lãnh Diệp dùng cặp mắt sắc bén lạnh nhạt quét mắt lườm tôi rồi xoay người bỏ đi.
Sau đó cô em gái trà xanh của tôi bước vào, chắc hẳn cô ta rất phấn khích, bởi vì cuối cùng cũng không cần phải vào vai e thẹn nhút nhát nữa.
Rõ ràng là trà xanh, một hai phải ngụy trang thành một đóa sen trắng, tụi bây nói coi ẻm không mệt thì ai mệt?
Bây giờ đóa trà xanh đang e ấp mỉm cười với tôi, "Chắc chị không ngờ bản thân sẽ có ngày như hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nu-chinh-sa-dieu-nguoc-van/2942962/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.