Cố phu tử ở bên cạnh đứng lên, trên áo dài dính không ít nước canh.
Lý Hà Hoa vội vàng đi qua dò hỏi: "Đây là làm sao vậy?"
Mặt Đại Hà đầy tự trách: Thực xin lỗi Hà Hoa di, là ta quá hấp tấp, lúc dọn bàn không cẩn thận làm đổ canh dính tên quần áo vị khách này, ta thật sự là....."
Lý Hà Hoa không nói Đại Hà cái gì, lấy khăn tay sạch sẽ trên người đưa cho Cố phu tử: "Có phu tử, thật là xin lỗi, là tiểu nhị này của ta không cẩn thận, ngài mau lau sạch đi."
Cố Chi Cẩn lắc đầu đáp: "Không sao không sao, ta lau sơ qua là được, bà chủ cùng tiểu nhị không cần tự trách, quần áo trở về giặt tẩy là sạch sẽ ngay thôi."
Thấy Lý Hà Hoa đưa khăn tay, Cố Chi Cẩn nghĩ nghĩ vẫn nhận lấy, nhưng mà không có lau quần áo mà cầm lấy một quyển tranh cuộn đặt ở trên bàn, nhẹ nhàng dùng khăn tau vết bẩn trên tranh.
Lý Hà Hoa lúc này mới phát hiện cuộn tranh mang bên người Cố phu tử cũng dính một ít nước canh.
Lý Hà Hoa cả kinh vội dò hỏi: "Cố phu tử, bức họa của ngài hình như cũng ướt, ngài mau xem có bị hỏng không."
Bức họa này cũng không biết có quý giá không, nếu bị hỏng không biết phải bồi thường bao nhiêu bạc mới đủ.
Cố Chi Cẩn trước tiên lau hết canh bên ngoài, lúc này mới thật cẩn thận mở cuộn tranh ra xem bên trong thế nào, Lý Hà Hoa cũng nghiêng đầu nhìn qua, thì thấy một bộ sơn dã đồ hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/541381/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.