Sáng sớm hôm sau, Lý Hà Hoa vừa mới rửa mặt ăn xong ăn xong cơm sáng, cửa của tiểu viện đã bị gõ vang lên, đúng là Tào tứ muội.
"Đại tỷ tỷ đến rồi sao?" Lý Hà Hoa đón Tào tứ muội tiến vào.
"Ta không tới muộn chứ? Cũng không thể chậm trễ bán điểm tâm."
"Không đâu, hiện tại còn sớm, đại đa số người đều chưa ra chợ đầu, không vội." Lý Hà Hoa rót cho Tào tứ muội chén nước: "Đại tỷ đã ăn sáng chưa?"
Tào tứ muội xua tay: "Ta ăn rồi, muội không việc gì thì hiện tại chúng ta đi bán điểm tâm đi. Trong chốc lát chợ sẽ náo nhiệt ngay."
Thấy Tào tứ muội không muốn nghỉ ngơi một tát, Lý Hà Hoa cũng không khuyên nàng ấy mà đem điểm tâm đã tàm xong lấy ra đưa cho Tào tứ muội hai rổ, sau đó cùng xuất phát đi lên chợ.
Sau khi bán xong hai rổ điểm tâm, Lý Hà Hoa nóng lòng chút nữa muốn đi thăm tiểu hài tử, vì thế chuyển bước hướng về chỗ bán thịt đi đến.
Trước kia không có điều kiện, cho nên chỉ có thể làm cho Thư Lâm chút ít điểm tâm rồi đồ ăn vặt linh tinh, mấy thứ này tuy ăn ngon nhưng không có dinh dưỡng gì, không có tác dụng bồi bổ thân thể, món ăn chân chính có dinh dưỡng nàng chưa từng làm cho hắn.
Hiện tại nàng có tiền, cũng có chỗ ở, hoàn toàn có thể sau khi bán xong điểm tâm, về nhà làm chút món ngon cho tiểu hài tử, sau đó mang đến thôn Thượng Thủy cho hắn ăn.
Nghĩ xong, Lý Hà Hoa quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/541364/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.