Lý Hà Hoa bị nói có chút xấu hổ, thầm nói bà chủ này nói chuyện cũng thật không uyển chuyển.
Nếu đụng phải người lòng dạ hẹp hòi không chừng sẽ tức giận quay đầu đi luôn, nhưng mà nàng cũng không tức giận, dù sao nàng hiện tại đúng là rất béo.
"Vậy bà chủ, hai màu này mỗi koại cho ta năm thước đi, sau đó dựa theo quần áo của nữ nhân bình thường may giúp ta hai bộ. Đại khái khi nào thì có thể xong?
Bà chủ một bên lấy thước đo chiều dài vải vóc, một bên trả lời: "Thời gian hai ngày là được, hai ngày sau tới lấy nhưng mà phải giao trước một nửa tiền đặt cọc."
Lý Hà Hoa đang định lấy tiền, đôi mắt quét thấy một xấp vải bông màu xanh da trời ở trên quầy, đột nhiên nhớ tới Thư Lâm. Vải này nhất định thích hợp cho Thư Lâm mặc, khẳng định rất đẹp.
Quần áo trên người tiểu hài tử cũng rộng, hẳn là do Tương Lâm thị làm, người già may quần áo đều nghĩ muốn cho hài tử mặc mấy năm, cho nên may quần áo đều rất rộng, tiểu hài tử mặc vào không thấy đẹp đẽ.
Hơn nữa Trương Lâm thị cũng không nỡ mua vải bông cho tiểu hài tử làm xiêm y, cho nên quần áo trên người nhóc con đều và vải thô, làn da tiểu hài tử mềm, mặc quần áo như vậy nhất định không thoải mái.
Lý Hà Hoa duỗi tay đem xấp vải đến trước mặt chủ tiệm: "Bà chủ, vải này bán thế nào?"
Bà chủ cười nói: "Đây là vải bông tốt nhất mặc vào rất thoải mái, nhưng mà giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/541363/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.