Chương trước
Chương sau
"Ngay cả người cũng bị đuổi đi, ta cùng người nhà kia đánh nhau vài lần, nhưng mà người nhà họ Lý nhiều, hai nhi tử nhà hắn cũng lợi hại, ta vô dụng không đánh thắng bọn họ, cũng cãi không tại bọn họ, huynh đệ, ta rất xin lỗi ngươi, không thay ngươi chiếu cố tốt người trong nhà được."
Trương Thiết Sơn Làm sao có thể trách hắn, hắn biết rất rõ người trong thôn đều giống nhau sẽ không giúp người khác quản việc nhà, đa số chỉ là xem náo nhiệt, tựa như việc nương hắn cùng đệ đệ, nhi tử ở nhà bị khi dễ không có một người trong thôn đứng ra vì bọn họ.
Chỉ có La Nhị chịu ra tay hỗ trợ, lúc nương hắn cùng đệ đệ bị đuổi đi không có chỗ ở cũng là La Nhị đem phòng cũ của nhà hắn ta cho bọn họ ở, vậy nương hắn cùng đệ đệ mới có nơi nương náu, đối với sự trợ giúp của La Nhị hắn vô cùng cảm kích. Lần này biết hắn muốn tìm người nhà họ Lý tính sổ, La Nhị cũng chủ động muốn đi theo hỗ trợ chính là vì sợ bọn họ không đủ người. Đúng là hắn không kết lầm người huynh đệ này.


Trương Thiết Sơn vỗ vỗ bả vai La Nhị: "Tiểu Nhị, ta trước giờ không trách ngươi, đối với người chỉ có cảm kích."
La Nhị thở phào nhẹ nhõm mà cười, sau đó tò mò hỏi: "Ta còn tưởng rằng người vừa trở về liền sẽ tìm Lý gia tính sổ đây, làm sao mà đến hôm nay mới đi?
Trương Thiết Sơn mím môi, trong đầu nhớ tới Lý Hà Hoa mới rời đi hôm qua, thanh âm bình đạm nói: "Người nhà họ Lý phỏng chừng hôm qua mới biết ta trở về, hôm nay tới cửa vừa lúc."
Tuy rằng hắn không so đo cùng Lý Hà Hoa, nhưng đối với người nhà họ Lý hắn sẽ không bỏ qua như vậy, khi dễ người nhà hắn đến tận cửa, nếu hắn không để ý tới thì không còn làm nam nhân nữa, sở dĩ không lập tức tìm người Lý gia bởi vì lúc trước xảy ra biến cố Lý Hà Hoa, muốn tính sổ tự nhiên phải đợi Lý Hà Hoa bị hưu về nhà lại nói.

La Nhị và Trương Thiết Sơn cùng chơi với nhau đến lớn, đối với hắn có thể nói là thập phần hiểu biết, nghe vậy lập tức rõ ràng ý tứ hắn, cũng không hỏi nhiều.
Ba người lập tức đi đến Lý gia trang, nửa khắc cũng không ngừng đi thẳng đến Lý gia, ở ngoài cửa lớn Lý gia, Trương Thiết Sơn không nói hai tời một chân đem đại môn đá văng, một miếng cửa gỗ phanh một tiếng ngã trên mặt đất phát ra một tiếng vang lớn.
Âm thanh lớn dọa người nhà họ Lý sợ hãi, cả đám sôi nổi chạy từ trong viện ra xem tình huống, lọt vào trong mắt là vẻ mặt lạnh lẽo của Trương Thiết Sơn đang đứng trong sân.
Sắc mặt người một nhà nháy mắt tái nhợt đi vài phần.
Trước khi người Lý gia chưa gả Lý Hà Hoa cho Trương Thiết Sơn đã biết Trương Thiết Sơn là người như vậy, có thể nói người thôn lân cận không ai không biết hắn, nguyên nhân chỉ vì Trương Thiết Sơn có sức lực lớn, dũng mãnh vô cùng.

Người khác có thể khiêng một bao lúa, hắn có thể khiêng ba bao, hơn nữa hắn nổi danh là tay săn thú giỏi ở thôn bên cạnh, đã từng một mình săn một đầu lợn rừng, Trương gia bởi vì vậy mà thập phần giàu có, làng trên xóm dưới không biết bao nhiêu nhà muốn đem khuê nữ gả cho hắn.
Trương Thiết Sơn lợi hại như vậy tự nhiên không có người nào dám chọc Trương gia, trước kia Lý gia cũng không dám chọc, nhưng ai kêu bọn họ bị tiền tài che mờ mắt, lại thấy Trương Thiết Sơn mấy năm không trở lại, bên ngoài đều truyền tin hắn đã chết, cho nên bọn họ cũng cho rằng hắn chết ở trên chiến trường.
Vì thế cả đám liền nổi lên tâm tư đi đến Trương gia vơ vét tài sản đáng giá, còn đem tiền tiết kiệm của Trương gia đều đoạt hết.
Hiện tại nhìn thấy Trương Thiết Sơn tới cửa với vẻ hung tợn dữ dằn như vậy, trong lòng làm sao có thể không sợ.
Nương Hà Hoa lắp bắp hỏi: "Thiết Sơn, ngươi, ngươi đây là đang định làm gì?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.