Beta: Rya
Lâm Sở Trì nghe thấy cuộc trò chuyện ngoài ô cửa, động tác xào rau tăng nhanh, đảo chảo dữ dội khiến thịt xào ớt bay lên rồi hạ xuống, dẫn đến các sinh viên nhìn thấy đều khẽ kêu lên.
Chờ lúc cô múc món ăn ra chảo, lập tức khiến bọn sinh viên kêu vang: “Thơm quá”
Buổi trưa không được ăn thêm vào sau khi huấn luyện quân sự quá mệt mỏi, đói bụng dẫn đến hạ đường huyết, thực ra Vương Hạ không muốn ăn lắm, chỉ là xuất phát từ sự yêu quý đối với ô cửa số bảy nên mới chạy tới. Nhưng mà bây giờ ngửi thấy mùi cay của thịt xào ớt, bụng cậu ta kêu lên ục ục, hiển nhiên là bị gợi lên cơn thèm ăn.
Cậu ta và Tôn Hạo Đạt nhanh chóng quét thẻ, gọi cơm rồi đứng ở bên cạnh ăn, cắn miếng thịt xào ớt thơm cay tươi mới, bọn họ ăn như là đói bụng mấy ngày, cơm trong chén rất nhanh đã lõm thành một cái hố.
Sinh viên trong hàng thấy bọn họ ăn mà mặt không biến sắc, đặc biệt là Vương Hạ, thậm chí ăn một đũa ớt không, không khỏi cảm thán: “Oa, các em ăn cay giỏi thật”
Tôn Hạo Đạt ăn ngấu nghiến, trong miệng toàn là cơm nước, căn bản không rảnh đáp lời.
Vương Hạ miễn cường bớt thời gian đáp lại một câu: “Cái này có là gì đâu, chỗ chúng em có món ăn phải nói là cay đến mức nhảy phắt lên, đó mới gọi là cay thật”
“Cay đến mức nhảy phắt lên nghe thú vị thật, ăn ngon không?”
“Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nhan-thau-mot-cua-so-o-nha-an/3441136/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.