Nghĩ tới nghĩ lui, Ngọc Mai thấy mệt não quá. Baba à! con gái đã cố hết sức nhưng lực bất tòng tâm*, người ráng nhịn thêm một thời gian ngắn nữa vậy. Mặc niệm xong, cô bắt đầu tuột từ từ xuống, nhưng hai bàn tay không còn sức bám, hai chân thì bủn rủn, mới tuột tí xíu liền xụi lơ ngã luôn xuống đất nghe cái phịch rõ to, cái mông đau nhói Ngọc Mai hít một hơi muốn chảy nước mắt.
Lăn qua lộn lại xoa xoa cái mông đau, sức cùng lực kiệt vừa bò vừa lết đến gùi lấy bình nước ống tre, ngửa đầu uống một hơi hết nửa bình mới chịu dừng. Nhìn lại bản thân thật chật vật, hai bàn tay thì sưng đỏ do chà sát vào thân cây, quần áo thì lấm lem, mồ hôi mẹ mồ hôi con tuôn ướt cả hai bên tóc mai, khiến mảnh áo sau lưng cũng dính bết lại. Ngọc Mai đổ phần nước còn lại trong bình rửa hai bàn tay rồi rửa mặt mũi, nước suối mát lạnh kích thích những sợi dây thần kinh, tạm thời đẩy lùi mệt mỏi lấy lại được tí tinh thần.
Thu dọn lại mọi thứ, Ngọc Mai thất tha thất thiểu quay về, dù vậy cô vẫn không quên lấy lá chuối buộc nơ làm dấu suốt đoạn đường, để sau này có dịp quay lại thì dễ nhận ra. Đi ngang qua mảnh vườn nhỏ trồng đủ thứ hầm bà lằng của mình Ngọc Mai bước vào, định bụng kiếm vài món về xào với nấm hương để trưa nay ăn cơm.
Đất khu vực này đa số là đất mùn rất thích hợp để trồng trọt, năng suất thu hoạch cũng cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ngan-nam/169013/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.