Thuần Khanh dịu ngoan: “Mẫu thân đại nhân, không có đâu ạ. Tiểu Khanh sẽ không gây phiền phức cho mẹ đâu.”
Chỉ có chuyện thê quân luôn rảnh rỗi không có chuyện gì làm, rảnh rỗi sinhnông nổi mà chọc ghẹo con thì có tính không ạ? Mà thê quân đại nhân từnhỏ đã sống ngoài tộc, đối với cái gì mà lời nói của tộc trưởng là thiên lệnh không có ấn tượng luôn chứ đừng nói là làm theo, với lại lấy thếlực và tài phú của ngài ấy hiện tại, không biết mẫu thân đại nhân cóquản nổi không thôi.
Quý Vô Song hiểu rõ con trai mình: “TiểuKhanh, con chưa bao giờ để mẹ thất vọng. Đáng tiếc con là con trai, nếunhư con là con gái, chức vị tộc trưởng này nhất định là của con. Lần này mẹ gọi cho con là muốn thông báo với con, con được chọn là Hiền thụcnam ưu tú nhất trong Thiền Trẫm tộc nội. Còn nữa...có rất nhiều gia đình phú hộ muốn cầu thân với con.”
Gia Áo nhìn sao trên trời. Phú hộ? Giàu có lắm sao? Hơn kém bao nhiêu để cô biết đường phấn đấu?
Thuần Khanh ngạc nhiên: “Cầu thân? Sao lại làm vậy? Con đính hôn rồi mà.”
Quý Vô Song: “Vì thế mẹ mới hỏi con sống có tốt không. Hôn ước giữa hai nhà chúng ta và Tô gia là của mấy đời trước rồi. Bây giờ gia đình họ khôngcòn như trước nữa rồi, lại không môn đăng hộ đối, mẹ chỉ sợ con khôngthích.”
Gia Áo: “...” hừ, bổn cô nương mà muốn thì Tô gia khôiphục gấp mấy trước ấy chứ! Có điều bổn cô nương mới là chưa thích nhốtmình trong phạm vi tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-to-gia-ao/1595141/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.