Vì hôm đó là chủ nhật nên cả hai được nghỉ, nhưng mà người vào Mode thìrất đông. Mỗi lần Thuần Khanh đi qua, họ đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ có,ghen tị có nhìn về phía anh, nhưng không ai dám xầm xì to nhỏ trước mặtanh. Đám đàn em thì xun xoe bên cạnh, anh chỉ cần ho một tiếng thôi làbọn chúng cũng chạy đôn chạy đáo tìm bằng được cái khăn đưa qua, làmThuần Khanh khó xử vô cùng.
Hai vị ôn thần trong phòng riêng làthoải mái nhất. Chỉ cần ngồi yên phê duyệt văn kiện, sai sử người khác,lại còn được Khanh mỹ nhân phục vụ thức ăn ngon lành đầy đủ nữa.
Vũ Thần ước tính hai người họ làm trong hai buổi là xong, nên chiều hôm đó Gia Áo đã thoả mãn ngồi trên sofa để cho Khanh mỹ nhân xoa bóp giúpmình.
”Hừ, bổn thiếu ghi thù, hai người cứ ân ái đi!” Vũ Thần hậm hực, hai người này xem anh là không khí hở?
”Cứ tự nhiên, FA!” Gia Áo nhấn mạnh hai từ FA làm Vũ Thần nghiến răngnghiến lợi, nhưng không làm gì được. Biết sao giờ, người ta là đại bossđó. Anh chính là một thư sinh tay trói gà không chặt, đánh không lại.
Buổi chiều, Gia Áo dẫn Thuần Khanh đến công viên hôm qua. Thì ra công viêncũng có tên: một cái bảng to chạm nổi chữ Thuần cách điệu rất xinh đẹpmà nét chữ cũng đầy khí phách.
Bên trong công viên hôm nay có rất nhiều người, họ đều là những người khí chất bất phàm, nhìn qua là biếtkhông phải vật trong ao. Nhưng giữa họ có một điểm chung: ai nấy cũngkhông lẻ loi mà đều hạnh phúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-to-gia-ao/1595140/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.