Tất cả thị nữ tất cả đều chạy trối chết, Nhất Thuần càng không có lý do gì để lưu lại, thân thể liền từ từ hướng ngoài cửa đi ra.
Hắn tiến lên trước mấy bước hung hăng đem cửa đóng lại, mạnh mẽ nắm chặt cổ tay nàng.
- A! Ngươi ………….
Thân thể của nàng bị kéo vào vòng ngực của hắn.
“Thả ta ra”
Nhất Thuần giùng giằng, chỉ muốn thoát khỏi vòng ngực của hắn, hắn dang tay ôn chặt eo của nàng khiến cho hai người họ dính sát vào nhau.
“Ngươi là nữ nhân đầu tiên dám nhiều lần vô lễ với trẫm.”
Hắn híp mắt, bắn ra tia lửa, ngón tay xoa nhẹ môi dưới của nàng, nhận ra được thân thể của nàng đang chống lại, nàng không sợ sao?
“Chẳng lẽ một đời quân vương chỉ dùng một cái thủ đoạn, dùng sức mạnh để cưỡng đoạt nữ nhân sao?”
Hơi thở nàng không ổn định nói, cường ngạnh nói chuyện, mong sao hắn sẽ bỏ qua ý niệm này.
“Thiên hạ là của trẫm! Nơi đây trẫm nắm giữ tất cả! Hơn nữa không có người nào ý kiến, chỉ có người ghen tỵ thôi.” - Long Tiêu âm hiểm cười nói.
“Bên cạnh ngươi thê thiếp hàng ngàn, tại sao nhất thiết phải gây khó xử cho ta.”
Nhất Thuần nghĩ tới chiêu này đối với hắn không có tác dụng, ở thời đại này, hoàng đế là tất cả rồi, trời ơi.
“Ý ngươi là muốn Trẫm ban cho danh phận sao? Hử?”
Hắn tự cho là đoán trúng được tâm ý của nàng. Ánh mắt chọc ghẹo, cùng dây dưa thân thể.
Cái này ngu ngốc, Nhất Thuần âm thầm nguyền rủa nói, thật khâm phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/179095/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.