Cố ôm chặt mình lại, hiện tại không có ai bên cạnh trông nom nàng, không có bất kì người nào khác, vùi lấp chính mình vào trong vực sâu.
Trong đầu chợt xuất hiện một khuôn mặt, đó là khuôn mặt của Tin, người luôn làm cho nàng tức giận, Nhất thuần chợt cười ra tiếng, giống như một đứa bé đang ngủ mơ.
Nữ nhân kia đến cả con cũng sinh rồi, hiện tại đến cả Tin cũng không phải là người của mình. Nghe nói tất cả hoàng đế đều là mẹ góa con coi, người thân yêu nhất của hoàng đế cũng rất ít, mà nàng bây giờ đem so sánh chắc cũng giống một hoàng đế rồi, trong lòng cười Khổ.
"thiên tỷ tỷ, chúng ta xem nhạc cụ này một chút đi!" Bộ dáng bây giờ của Nhất Thuần khiến tiểu Lâm công chúa không khỏi hoảng hốt, nàng trước kia rất tự tin, là một Nhất Thuần kiêu ngạo, mà bây giờ bóng dáng cô đơn trước mặt này làm nàng thấy sợ.
"thật ngại, xém chút quên muội rồi?" Giống như bộ dạng đang tiếp khách, từ từ rời đi khỏi cái giường lớn, thong dong mà ưu nhã đi tới trước đàn dương cầm ngồi xuống.
Bây giờ Nhất Thuần khôi phục lại dáng vẻ tự tin trước đây, trong ánh mắt thật nhiều u buồn, giống như những việc vừa thấy điều là giả, biết được tiểu Lâm công chúa đang nhìn, cái dạng tự tin đó của Thiên Nhất Thuần không khỏi làm cho người khác đau lòng.
"Cái này gọi Piano, đè mấy cái phím đen này xuống sẽ phát ra những âm thanh rất hay." Ngón tay thon dài thuần thục đè nén xuống, một khúc nhạc Lương Chúc mang theo đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/1567309/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.