Tiểu công chúa biết Nhất Thuần đối với đầy tớ luôn che chở trăm bề, nàng cũng không muốn bởi vì một tên đầy tớ mà giữa các nàng xảy ra bất kỳ mâu thuẫn nào.
"Công chúa ngài không thể đi vào, chủ tử đang nghỉ ngơi" Ngươi Dung quỳ gối trước mặt nàng lớn tiếng van xin, trong lòng đã sớm sợ đến run cầm cập, càng hy vọng hiện tại người trên giường có thể tỉnh lại.
Tiểu Lâm công chúa đầu ngón tay vung lên, phía sau hai ba nô tỳ xông lên liền đem người quỳ trên mặt đất vứt qua một bên, tiểu Lâm công chúa nghênh ngang đi vào trong nội thất.
Nghe được bên ngoài có tiếng huyên náo, Nhất Thuần từ trong giấc mộng tỉnh lại, cùng miễn cưỡng mở hai mắt ra.
Tiểu Lâm công chúa khuôn mặt tươi cười vui vẻ trong nháy mắt cứng còng, đứng ở trước giường không nhúc nhích.
Trên giường Nhất Thuần bò trên thân thể nhỏ của Mộng Phàm, có chút mê mang nhìn tiểu Lâm công chúa cứng còng bên giường, sau đó chậm rãi ngủ tiếp, thuận tiện giúp Mộng Phàm đắp chăn, tất cả đều bị tiểu Lâm công chúa nhìn thấy.
"Công chúa tiểu muội thân ái vào lúc này không phải nên ở cạnh tướng công sao?" Nhất Thuần nói đùa, cô gái ngủ cùng giường nên rất bình thường mới đúng, tất cả vẫn tự nhiên nhìn tiểu Lâm công chúa.
Tiểu Lâm công chúa thấy hai người trên giường thì đã hận không thể giết chết Mộng Phàm, nhìn Nhất Thuần dịu dàng vì Mộng Phàm đắp chăn thì lòng đầy lửa giân thiêu đốt.
"Ta hận ngươi!" Tiểu Lâm công chúa thanh âm như trời gầm vang dội khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/1567294/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.