Nhất Thuần vừa muốn ngồi dậy, lại nhìn thấy Long Tiêu trước uống vào một hớp sau lại đem môi dời đến bên miệng nàng.
"Đừng, ta tự mình uống!" Nhất Thuần không chút nghĩ ngợi đưa tay đẩy hắn ra, sau đó cướp lấy ly tử sa (1) tự mình uống.
(1) Tử sa (một loại đất sét, có nhiều ở Nghi Hưng, tỉnh Giang Tô. Đất rất mịn, hàm lượng sắt cao, sau khi nung có màu nâu đỏ, tím đen. Chủ yếu dùng làm đồ trà)
Long Tiêu chỉ có thể đành nuốt nước xuống, rồi sau đó cưng chiều cười một tiếng, cũng không ý trách cứ.
Nước mát vào bụng, Nhất Thuần cảm thấy tốt hơn nhiều, hít sâu một hơi, Long Tiêu nhận lấy tử sa ly, dìu nàng nằm xuống nói: "Ngủ thêm một lúc nữa đi, bữa tối ta sẽ gọi nàng dậy
"Được, vậy bệ hạ đi làm việc của mình đi!" Nhất Thuần xoay người đưa lưng về phía Long Tiêu.
"Không cần nóng nảy, ta ở chỗ này cùng nàng!" Long Tiêu vì nàng kéo lên chỉnh lại chăn gấm rồi dịu dàng nói.
"Không cần, ta đang ngủ, cũng không phải là muốn đi đâu, bệ hạ mau rời đi đi!" Nhất Thuần xoay người, ánh mắt xao đông của nàng nhìn thẳng vào hắn.
Nhìn ra nàng kiên quyết, Long Tiêu cưng chiều xoa xoa tóc của nàng, đây là động tác trước kia hắn thích nhất, mỗi cử động nho nhỏ thôi cũng đủ lay động biết bao nhiêu tình cảm của hắn, nàng cư nhiên lại không biết.
"Được!" Long Tiêu đem cánh tay nàng đang lộ ra lần nữa đắp chăn gấm phủ lên, cúi đầu ở trên trán nàng ấn xuống một nụ hôn, hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/1567277/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.