Những tia nắng chiều xinh đẹp mà ngắn ngủi vung vẩy xuống nhân gian,Nhất Thuần vẫn lẳng lặng ngủ, một giấc ngủ này chiếm cả buổi chiều, nàng nằm ở trên trường kỷ trải qua một giấc mộng đẹp.
Trong mộng nàng được trở về thời hiện đại. Trong nhà, baba lại đang ép nàng đi xem mắt, vậy mà nàng cũng không khổ não, chỉ là hiện tại nàng mới có thể cảm nhận được tình yêu thương của baba, được cha mẹ yêu thương là hạnh phúc to lớn cỡ nào mà nàng lại vĩnh viễn không bao giờ có cơ hội được báo đáp ân tình đó.
"Tỉnh?" Tin đứng ở bên cạnh nhìn vẻ mặt nức nở của Nhất Thuần, gương mặt đau lòng, xem ra nàng có một giấc mộng không tốt, hắn thật muốn biết nàng nằm mơ thấy cái gì mà làm cho nàng khóc lóc khổ sỡ như vậy.
Cầm những ngón tay nhỏ nhắn lạnh như băng của nàng thì đôi mắt hẹp dài của hắn lộ ra vẻ cuồng nộ: "Đáng chết, các ngươi không biết lót thêm nhiều đệm ấm trên ghế hay sao?" Hắn hướng về phía bọn nha hoàn điên cuồng la hét.
"Vương gia tha mạng! Nô tỳ biết tội." Một đám nha hoàn toàn bộ quỳ trên mặt đất thất kinh cầu xin tha thứ.
"Uhm..." Nhất Thuần mở mắt, trước mắt nàng là một khuôn mặt lo lắng.
"Đến giờ ăn tối rồi, mau dậy đi, con heo nhỏ lười biếng!" Tin vẻ mặt dịu dàng nhìn người trước mặt, căn bản không có vẻ gì là buổi chiều bọn họ đã tranh cãi với nhau một trận ầm ĩ. Một đám nha hoàn quỳ trên mặt đất run rẩy chờ đợi chủ tử giáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/1567237/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.