“Đây là?”
Lý Thanh Vân đưa tay sờ mặt, trông thấy hình ảnh ông chú trung niên phản chiếu dưới đáy nước cũng làm tương tự, bấy giờ mới hiểu mình không nằm mơ.
Thế nhưng rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra sờ sờ trước mặt, cậu chàng hoàn toàn không hiểu nổi.
Cũng may, mấy ngày nay Lý Thanh Vân gặp phải không thiếu chuyện kỳ lạ quỷ dị bản thân nghĩ cháy CPU cũng không nghĩ ra, thành thử lúc này sớm đã quen thuộc. Nếu là lúc trước, khéo cậu chàng còn phải đứng hình ra ngẩn người mất một vài giây mới có thể lấy lại tinh thần.
Ngẩng đầu khỏi mặt nước, nói đoạn, Lý Thanh Vân dọc theo bờ sông mà đi. Vốn là cậu chàng chạy đến bên mép nước là muốn vục đầu giải khát, nhưng mắt thấy hình ảnh phản chiếu của mình dưới nước quỷ dị như thế, Toái Đản Cuồng Ma chợt cảm thấy không còn khát nữa.
Bấy giờ, cậu chàng đi rất chậm, nhưng lại căng mắt vểnh tai, nhìn khắp bốn phương nghe trọn tám hướng, không dám để lỡ bất cứ thứ gì. Đáng tiếc, dòng sông ở thành phố Hải Đông tuyệt đối là không nhỏ. Cho dù Lý Thanh Vân hiện giờ mắt tinh tai thính hơn xa người thường, song đi hơn nửa canh giờ, cũng chỉ thấy bốn bề sóng nước mênh mông, nhìn không được bờ đối diện. Bao nhiêu thuyền sắt rẽ nước cậu chàng từng thấy trong Tuế Nguyệt Trường Hà cũng chẳng có tăm tích.
Sông này dài bao nhiêu?
Đi lúc nào mới hết?
Lý Thanh Vân không rõ, song cậu chàng đã từng men theo sông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3517825/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.