“Đương nhiên là muốn nghe. Hơn nữa còn muốn nghe tường tận, nghe rõ ràng đầu đuôi. Bằng không, tiểu nữ quả thật không nghĩ ra phải dùng cách nào mới giữ được mạng mà rời khỏi bí cảnh này.”
Lời nói và thái độ quái dị của Lý Thanh Vân cũng khiến cô nàng do dự thoáng một chút. Song, nghĩ đến tình cảnh hiện giờ của Hắc Tam Giác, Hoàn Nhan Vân Mộng lại cắn răng một cái, gật đầu khẳng định. Bao nhiêu hoài nghi, do dự trước cách ứng xử khác thường của Toái Đản Cuồng Ma đều bị cô nàng vứt ra sau đầu.
“Vậy được. Nhưng chỗ này không tiện nói chuyện. Để tránh tai vách mạch rừng, không bằng kiếm một chỗ nào đó hạ trại, bày trận ngăn chặn người khác nghe lén nhìn trộm?”
Lý Thanh Vân hất đầu về phía cửa ra vào, nói.
Chưa cần nhắc đến thế lực bí ẩn đứng sau giật dây mọi chuyện, chỉ tính đến việc truyền âm của bọn họ ở Thấp Cương bị Long Hổ sơn nghe lén cũng đủ để ép cậu chàng phải làm đâu chắc đó.
“Vậy làm phiền thiếu hiệp dẫn đường.”
Hoàn Nhan Vân Mộng thoáng nhíu mày một cái, đoạn đưa tay, làm thủ thế mời.
oOo
Có một câu nói rất hay: “ngu si hưởng thái bình”.
Câu này có thể hiểu theo hướng ngu dân, rằng không cần có chí tiến thủ, cứ an phận thủ thường mà sống, ngu si hưởng thái bình.
Song, cũng có thể hiểu theo một hướng khác. Kẻ trí giả nhìn thấu sự đời thối nát, lại bất lực không thể thay đổi được gì, mới buột miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3517735/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.