Nguyễn Đông Thanh nghe cậu chàng, bắt đầu hồi tưởng lại những cái tên gã đã học trong lúc làm quan tiếp sứ. Thế nhưng, ba chữ Hoắc Trường Ca vô cùng xa lạ, Bích Mặc tiên sinh của chúng ta nghĩ nát óc cũng không nhớ ra nổi người này là ai, có công tích gì. Cuối cùng, cực chẳng đã, gã mới nhìn về phía Dư Tự Lực, hỏi:
“Vị... đại sư Hoắc Trường Ca này là ai?”
“Tiên sinh, Hoắc Trường Ca là đại sư luyện khí đứng đầu Huyền Hoàng giới, nói là thiên hạ vô song cũng không quá. Ngài... thực sự chưa từng nghe đến sao?”
Ánh mắt kinh ngạc của Dư Tự Lực khiến Nguyễn Đông Thanh thấy ngài ngại, thế là gã ho khan một tiếng, nói:
“Thật ngại quá. Tại hạ một kẻ phàm nhân, quả thực mấy cái thần binh lợi khí kia có cho tại hạ cũng chẳng dùng được, thành ra...”
Kỳ thực cũng không trách được Bích Mặc tiên sinh của chúng ta.
Những tư liệu hắn được đưa cho lúc làm quan tiếp sứ hầu hết đều là nhân vật lớn trong giới chính trị, đồng thời có khả năng dẫn người đến Đại Việt chi viện theo minh ước giữa bảy nước.
Hoắc Trường Ca một không hẳn là người trong chính trường, hai lại là sơn man. Man Quốc không thừa lúc Hải Thú lên bờ đánh ra khỏi núi Hoàng Liên thì Đại Việt đã coi là trái tính trái nết rồi, còn trông chờ tộc trưởng một tộc lớn đến Quan Lâm làm khách sao?
Thế nhưng...
Bích Mặc tiên sinh vừa giải thích xong lập tức đến lượt Dư Tự Lực trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3445096/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.