Một đòn của Đặng Tiến Đông nói không hoa lệ thì cũng không đúng, phải nói là hoàn toàn không có một chút kỹ xảo nào cả. Ánh mắt của hắn nhìn về phía Đinh Bật lúc này chính là vẻ thách thức một cách trần trụi.
Hiển nhiên...
Đối với kẻ vừa định đánh lén em gái mình – vảy ngược duy nhất của y, Bạch Mã hầu đã động nộ.
Phải biết, thằng cha này vì em gái có thể chĩa côn về phía quốc quân đại Hoàng, chẳng thèm ngó đến danh tiếng trung nghĩa nhiều đời của gia tộc, phản quốc đi đến Táng Thi Đinh chịu khổ.
Song có câu văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị.
Thế đạo hiện giờ, một khi chân đã vào Vụ Hải rồi thì tu vi của ai cũng như ai, chỉ có đánh mới biết được cao thấp. Đinh Bật tự nhiên không cho là mình thua kém Đặng Tiến Đông bao nhiêu. Hắn thấy đối phương nhìn mình bằng ánh mắt đầy khinh thường, trong lòng đương nhiên là dâng lên một cỗ cảm xúc không phục.
Đinh Bật tự phụ tài không kém người, chính là ngựa quý chưa gặp được Bá Nhạc, chưa có cơ hội thi thố tài năng mà thôi. Lần này, hắn nghĩ hết mọi cách, không từ thủ đoạn, chỉ cầu một trận chiến.
Thành thử...
Đinh Bật thề, phải dùng một trận đánh để người đời biết đến ba chữ Bạch Viên tướng.
Thiết phủ đụng vào ngân côn.
Không một tiếng vang.
Thiết phủ vốn là vũ khí nặng nề, ngân côn dù nhẹ cũng là sắt thép, thế nhưng song phương va chạm, lại không phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3439679/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.