Vài ngày trước, ngay sau hôm Lý Thanh Minh đến thành Hải Nha...
Trên Kình Cốt quảng trường ở Giải Đảo, có ba bóng người đang đứng đối diện nhau trên Chẩm Đao Đài, Một trong số đó không phải ai xa lạ, chính là Xích Hiệp – Lý Thanh Vân.
Cậu chàng chắp tay, thi lễ với hai người đang đội mũ chùm đầu che kín toàn thân trước mặt, nói:
“Chào Long sứ giả. Để ngài phải vượt ngàn dặm xa xôi đến tận đây giúp đỡ, thật là ngại quá. Tại hạ vô cùng cảm kích.”
Cậu chàng nói xong, lại quay về phía bóng người lùn tịt đứng bên cạnh Long Thanh Y, hỏi:
“Còn vị này là?”
Không đợi Long Thanh Y lên tiếng, cô nàng đã bước lên một bước, giơ tay chào:
“Kính chào đại sư huynh. Tiểu muội là Long U, là tiểu đồ đệ của tiên sinh.”
Lý Thanh Vân quả có phần bị cái vẻ hoạt bát của Long U khiến cho thất thần, song không hề thấy phản cảm. Cậu chàng tính tình thật thà, chỉ biết gãi gáy, gật đầu:
“Ra là sư muội. Không rõ sư phụ nhận tiểu muội khi nào?”
“Lý thiếu hiệp, đây là tiểu công chúa của tộc ta. Tiên sinh đã hứa dạy công chúa chuyện ca hát của con người, nên mới xưng hô như vậy. Song... cũng chưa làm lễ bái sư, chưa dập đầu đủ chín cái, có phần không đủ lễ số.”
Long Thanh Y vội vàng giải thích, lại kéo Long U lại đằng sau lưng mình. Cô bé phồng má lên, phụng phịu một tiếng, song cũng không phản bác.
Lý Thanh Vân nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3359663/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.