Lại kể chuyện Nguyễn Đông Thanh sử dụng truyền tống trận, chỉ tốn vài hơi thở đã từ Hải Nha vượt qua vạn dặm đến thành Bạch Đế.
Kể ra, đây là lần đầu tiên Bích Mặc tiên sinh đến châu thủ của châu Ngọc Lân. Nhìn khắp nơi, người người tấp nập lại qua, buôn bán nói cười, đàn ca sáo nhạc.
Phố lớn thì giăng đèn, đường nhỏ thì kết hoa, không khí thịnh vượng hơn ải Quan Lâm không biết bao nhiêu mà kể.
Nguyễn Đông Thanh nhìn một lượt khắp nơi, hơi nhíu mày lại.
Thành Bạch Đế này càng thái bình, gã lại càng cảm thấy quái dị.
Hiện tại đang lúc Hải Thú áp bờ, lúc nào cũng có thể tràn lên công kích. Thời gian gần đây Nguyễn Đông Thanh thường xuyên tiếp đón sứ đoàn các nước, cũng nắm được lần tràn bờ này của đám Hải Thú có cả vương tộc tham gia, quy mô có thể so với trận chiến ba ngàn năm trước.
Bích Mặc tiên sinh chỉ thấy trong lòng rối bời. Gã không rõ cảnh thái bình trước mắt là một màn kịch được đám cựu quan bày ra để cho mình xem, hay thực sự dân thành Bạch Đế có thể bình chân như vại trong cái cảnh lửa sém lông mày như vậy. Hắn cũng chẳng rõ, rốt cuộc giữa hai khả năng đó thì cái nào hỏng bét hơn.
Nghĩ vẩn vơ một thoáng, chợt cái bụng của Nguyễn Đông Thanh bắt đầu không nghe lời chủ, biểu tình dữ dội. Lúc này, Bích Mặc tiên sinh mới chợt nhớ ra hôm nay gã vội vàng lên đường, còn chưa có gì bỏ vào bụng.
Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3327070/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.