🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nguyễn Đông Thanh đi ra chuồng bò, dắt ra một con bò vàng già. Thế rồi, gã cứ thế tay phải dắt bò, tay trái xách giỏ đi chợ có một con mèo béo ú bên trong, lững thững đi xuống núi.



Đường núi không quá dốc, nhưng vẫn khá dài, tuy có xây bậc đá nhưng vẫn khúc khuỷu, lại bậc thấp bậc cao chứ đâu có đều tăm tắp như mấy cái bậc đá cắt bằng máy hay lát bằng bê tông thời hiện đại? Thành thử, với sức của Nguyễn Đông Thanh thì đi được từ cổ viện xuống chân núi thôi đã đủ để gã thở hào hển, mồ hôi đầm đìa rồi.



Vậy nhưng thở như hết hơi vậy vẫn không khiến mồm hắn ngưng liến thoắng. Nguyễn Đông Thanh chính đang lấy việc kể chuyện ra xua tan cơn mệt mỏi cũng như tự đánh lạc hướng bản thân để mau chân xuống núi. Lúc này, gã lấy một bò, một chó, một mèo làm khán giả, kể một câu chuyện giang hồ đầy sóng gió.



Chân núi có dựng một mái che nhỏ, trong buộc một cái xe bò. Chỉ thấy Nguyễn Đông Thanh buộc bò vào xe, thả cái rổ có con Cải Thảo vào trong, rồi cúi xuống ẵm nốt còn Đá Nhỏ ở dưới chân, tống hết cả lên xe. Xong xuôi đâu đó, gã mới vươn vai một cái, đoạn trèo lên ghế, đánh xe vào thành, mồm thì lại tiếp tục câu chuyện còn dang dở.



Xe qua cổng thành, Nguyễn Đông Thanh mới ngưng kể chuyện. Gã cho xe tạt vào một quán nhỏ bên đường rồi tụt xuống đất. Cậu sai vặt của quán dường như đã quen mặt gã bèn chạy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2607280/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.