Anh linh của các trang chủ khác còn đứng chúc mừng trang chủ đời đầu và phu nhân cuối cùng cũng được đoàn viên mất một lúc lâu mới chuyển sang “làm chính sự”. Bấy giờ, một người trông giống hệt như đứa trẻ phất tay một cái chẳng hiểu gọi từ đâu tới một thứ pháp bảo, nhìn giống như cái hũ to bằng bàn tay.
Người này chính là trang chủ đời trước, tên là Trương Mộng Cát, nguyên họ là Trần, Trương Huyền phải gọi một tiếng “nghĩa phụ”.
Trang chủ sơ đại hắng giọng:
“Các người đã gọi anh linh của chúng ta ra, ắt là muốn tổ chức Mỹ Vị đấu. Bảo vật này tên Thiên Địa Thần Úng, bên trong tự thành càn khôn, chính là nơi từ trước đến nay các đời trang chủ vẫn dùng để tổ chức Mỹ Vị đấu. Ai muốn tham gia, ai muốn quan chiến, thì đưa một tia thần thức vào hũ là được.”
Y nói vừa dứt câu, lại đưa tay về phía Lý Trầm Châu, làm thủ thế mời, nói:
“Tiền bối, xin mời.”
“Trang chủ khách khí. Lý mỗ đi trước một bước.”
Lý Trầm Châu cười dài, sau đó nhoáng một cái đã không còn tăm hơi đâu nữa.
Bấy giờ, anh linh các đời trang chủ mới gật đầu, chỉ nghe “hấp” một cái, các trang chủ tiền nhiệm đều hóa thành một làn khói bay vào trong hũ. Nhân mã hai phe lúc này ngơ ngác nhìn nhau một thoáng, sau đó cũng làm theo lời mấy vị trang chủ, dùng thần niệm tiến vào hũ.
Chỉ thấy trong hũ đã dựng sẵn một lôi đài cao, hai bên tả hữu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2607184/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.