Trái tim Nguyễn Đông Thanh nhảy một cái. Dù gì đây cũng không phải ngày đầu hắn đến Huyền Hoàng giới. Tuy thi thoảng, khi không để ý, hắn có thể quên mà hớ mồm – như lần trò chuyện với Tạ Thiên Hoa khi cô nàng mới đến tiểu viện ngày đầu, nhưng bình thường, hắn vẫn hiểu hai từ “Long – Phượng” ở thế giới này không phải là nói chơi. Lại thêm thái độ của Vũ Tùng Lâm và việc đối phương đến từ vùng biển phía Đông. Ba điều này khiến gã đoán chừng, vị mới tới này tám chín phần là người của Long tộc.
Nguyễn Đông Thanh thầm tính toán, cả năm trời hắn ru rú ở nhà, mới đây mới đi phượt một chuyến. Nếu không phải vì chuyến đi vừa rồi bản thân gây ra chuyện gì thì chắc nguyên do người ta tìm đến tận nơi, chỉ mặt gọi tên hắn, cũng chỉ còn ba đứa học trò hắn thu.
Đỗ Thải Hà là cô nhi không nói, chả lẽ hai chú cháu nhà họ Tạ có dây mơ rễ má gì với Long tộc? Hay là thằng nhóc Thanh Vân biểu hiện quá nổi bật ở Võ Bảng hội, đã gây chú ý?
“Dám hỏi tướng quân, không biết vị khách này có nói lý do tìm tại hạ hay chăng?”
Nguyễn Đông Thanh lên tiếng hỏi dò.
“Vị ấy không nói.”
Vũ Tùng Lâm gãi đầu gãi tai, áy náy nói.
Nguyễn Đông Thanh lắc lắc đầu. Hắn cũng không trách Vũ Tùng Lâm. Nhìn dáng vẻ của lão nãy giờ như ngồi trên lửa, đoán chừng đối phương cũng gây không ít áp lực cho lão. Việc lão vẫn hỏi ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2607049/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.