Hồ Ma Huyền Nguyệt và Lý Huyền Cơ nghĩ nửa ngày cũng không tài nào lý giải được hành động quái gở của Bích Mặc tiên sinh, chỉ đành lắc đầu nghĩ bụng “lấy bất biến ứng vạn biến”. Hiện tại hai người bọn họ tự mình mở miệng mời chào, đâm lao thì phải theo lao, cho dù có là lấy đá tự đập vào chân mình thì cũng chỉ có cách cười gượng nén đau, ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi.
Hồ Ma Huyền Nguyệt hắng giọng:
“Chuyện ấy tạm gác qua một bên. Hiện tại chúng ta đã lỡ làm thì phải làm cho chót. Nói thực với trưởng lão là tiểu nữ vẫn chưa nghĩ ra nên giao chức trách gì cho Bích Mặc tiên sinh thì phù hợp, không biết ngài có cao kiến gì chăng?”
Lý Huyền Cơ vuốt chòm râu, lim dim mắt, thỉnh thoảng mày lại nhăn một cái.
Hồ Ma Huyền Nguyệt cũng chống cằm, vẻ mặt đăm chiêm.
Đúng lúc này, bên ngoài chợt có tiếng người nói vọng vào:
“Thành chủ đại nhân!”
“Có chuyện gì?”
Hồ Ma Huyền Nguyệt đã căn dặn lính lác dưới quyền không được vào soái trướng cho dễ bề che giấu hành tung của Lý Huyền Cơ, thành thử cũng không trách hắn tội vô lễ. Y thị đứng thẳng dậy, vén tấm liếp che cửa ra ngoài, thì phát hiện quả có một binh sĩ đang quỳ trước cửa.
“Bẩm báo thành chủ, Vũ Tùng Lâm nói có một thái giám ở kinh thành đến Quan Lâm, hình như là hồng nhân bên cạnh Dực hoàng đế Phạm công công. Y nói muốn gặp thành chủ, có chuyện cần tuyên.”
Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2606922/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.