Hàn Ngọc Sương nói:
“Chuyện ấy đương nhiên, Kiếm Trì bọn ta nào dám thách thức Võ Hoàng điện hạ, vươn tay quản chuyện chấp pháp, hành pháp ở Đại Việt? Thế nhưng, xưa nay vẫn nói pháp không nghiêm, không phục chúng. Không biết Dương bổ đầu đây có chứng cớ gì hay không?”
“Trưởng lão, muốn biết ngay hay gian, đến nha môn một chuyến đối chất chẳng phải sẽ rõ ràng hay sao? Dương mỗ lấy danh dự đảm bảo tuyệt nhiên sẽ không để vị tiểu thư đây ngậm hàm oan.”
Dương Trí bình tĩnh nhìn Hàn Ngọc Sương, thoáng cúi đầu hành lễ, mặt lạnh như tiền.
Đỗ Thải Hà nhìn về phía thi thể của Hạ đại ca, lắc đầu đưa tay:
“Vậy phiền bộ đầu dẫn đường.”
“Người đâu! Đưa gông lên!”
Dương Trí vừa hạ lệnh, sai dịch đằng sau đã xúm lại, đeo gông, xiềng tay chân Đỗ Thải Hà lại. Những người này phần lớn là tu vi thấp kém, chỉ có nhất cảnh nhị cảnh, thành thử đi lên “bắt giữ” cô nàng cũng run lẩy bẩy, trong mắt hiện rõ vẻ kiêng dè.
Thanh Diện La Sát thấy thế, tím tái cả mặt, quát:
“Đúng là một lũ ăn hại! Lúc nhận bổng lộc, uống rượu ăn thịt thì sao không thấy các ngươi run tay?”
Hàn Ngọc Sương thấy dáng vẻ chỉ hận rèn sắt không thành thép của vị bổ đầu này, lắc đầu khuyên:
“Dương bổ đầu, thôi đi. Là người ai cũng có thiên tính xu cát tị hung mà. Những người này tu vi như thế, Đỗ cô nương lại là thiên kiêu chiến lực kinh người, khi nàng ta chưa bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2606864/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.