Ở tại trong Thẩm gia trang rồi, Tạ Thiên Hoa liền hiểu tại sao lão già Thẩm Tam Vạn lại có thể bình chân như vại như vậy ở trên công đường.
Tuy Thẩm viên ngoại rất biết giữ hình tượng, một tháng nay nhà cửa còn chưa kịp xây đến độ khang trang tử tế, song trong Thẩm gia trang lại có bố trí trận pháp che giấu yêu khí rất tinh vi. Với Thám Yêu Luân trong tay Tạ Thiên Hoa mà cũng chỉ phát hiện ra có dấu vết rất mờ nhạt của tin nhắn được truyền về đây. Thậm chí, nếu không phải Thám Yêu Luân trong tay nàng ta không hề tầm thường, cô nàng lại từ Đỗ Thải Hà nghe được không ít về trận pháp thì có khi cũng chả thể phát hiện nổi vấn đề nằm ở đâu. Theo như Tạ Thiên Hoa đoán, chắc chắn Thẩm Tam Vạn đã truyền tin về dặn dò người trong nhà đề phòng chính vào cái lúc lão bộc lộ yêu khí tại công đường bị Thám Yêu Luân phát hiện.
Tạ Thiên Hoa thở dài. Quả là một lão cáo già khó nhằn! Nếu lão ta đã liều mạng để truyền tin về như vậy, khả năng cô nàng có thể tìm được điểm nào khả nghi tại Thẩm gia trang không cao.
Tạ Thiên Hoa cầm Thám Yêu Luân trong tay, vừa đi vừa nghĩ, xuyên qua nhà chính, bất giác đã đi đến hậu viện.
Tại tư gia của Thẩm Tam Vạn, ngoại trừ sân trước, một căn nhà chính, và một căn nhỏ hơn cho người làm ở, cộng cả lại cũng chỉ cỡ 1/3 sào (1),cơ hồ toàn bộ diện tích còn lại là dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2606785/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.