Hắn bình tĩnh nhìn nàng: "Vì sao phải giấu? Mang con của bổn vương khiến ngươi thấy nhục nhã à?"
"Ừm... Sự tồn tại của nó thật không đúng thời điểm."
Tâm tình hắn có chút chấn động, nàng thật sự không muốn có con với hắn?
"Ngươi không muốn sinh nó ra?"
"Nếu để nó biết bản thân được tạo ra trong hoàn cảnh như thế nào thì hẳn nó cũng sẻ thấy tủi nhục."
"Ngươi... Bổn vương muốn đứa trẻ này." Hắn không thích trẻ con nhưng nếu là con của nàng và hắn thì hắn sẽ học cách yêu thương đứa trẻ này.
Tâm tình nàng chấn động, trừng mắt nhìn hắn: "Muốn? Ngài có tư cách sao? Ngài quên rằng chính ngài đã hại chết nó ư?"
Ánh mắt hắn khẽ dao động, hắn không có ý muốn hại nó. Hắn muốn đứa trẻ này!
"... Nếu ngươi nói cho bổn vương biết việc ngươi mang thai, ta chắc chắn sẽ không làm hại đến nó!" Hắn từng thấy nàng đùa giỡn với đám trẻ con trên phố, vẻ mặt vui vẻ khi đó của nàng cho hắn biết được nàng là người rất yêu quý trẻ con.
"Ngài cho ta nói sao?"
Hắn đặt bàn tay mình lên bàn tay nàng, bàn tay của nàng rất lạnh: "Diệp Mộng Y, ngươi không muốn cho ta cơ hội để chăm sóc ngươi sao?"
"Đại ân đại đức của ngài lớn lắm, ta nhận không nổi!" Nàng rút tay lại, lòng nàng giờ đây như băng tuyết bao phủ, thái độ biểu đạt lúc này chỉ có thể là lạnh lùng, thờ ơ. Trái tim đau đến nổi tưởng chừng có hàng ngàn con dao nhọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-cuu-vuong-phi/3017718/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.