Một lần nữa tỉnh lại đã là hai ngày sau, đãi ngộ khi bị giam lỏng so với trước kia khác nhau một trời một vực.
Vân Hưởng bị nhốt trong một căn hầm tối tăm bị ngăn cách bởi song sắt. Nơi đây không khác gì chốn ngục tù thật sự. Chiếc giường đơn được làm bằng sắt vừa cứng vừa lạnh, thậm chí còn không có lấy nổi một cái gối cái mền. Góc bên cạnh là khu vệ sinh có một cái bồn rửa mặt, một cái bồn cầu đã lâu không sử dụng đang có những bụi rêu xanh mọc lởm chởm. Quần áo cũng không được thay ra, vết thương chỉ được bọc lại sơ sài, sau hai ngày đang có dấu hiệu nhiễm trùng.
Bỗng một mùi hôi thối sộc lên mũi khiến y khó chịu nhăn mày. Xuyên qua màn đêm tối tăm cuối cùng y cũng tìm ra được nơi phát ra mùi đó. Ở ngay bên cạnh y chính là một chuồng heo hôi hám.
"Á... á.... a... Á... Á... "
Vân Hưởng hét lên một cách kinh hãi, y đang rất sốc vì hiện tại đang có một con lợn cứ liên tục dướn đầu qua song sắt để cọ mũi vào người y.
"Oẹ.... hộc... oẹ... "
Y không nhịn được mà chạy tới trước bồn rửa mặt mà nôn khan. Với tình hình trước mắt y cho dù là một "con lười" có thể vạ đâu nằm đấy cũng không thể chịu được. Đặc biệt Vân Hưởng còn từng là một thiếu gia được sống trong nhung lụa từ nhỏ, y không thể nào tiếp thu được hoàn cảnh trước mắt này được.
Chưa để y định hình lại tinh thần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-hoc-cach-tro-thanh-ca-ca-tot/2984198/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.