Bên ngoài cuộc chiến mỗi lúc một gay cấn hơn, hai bên càng đánh càng hăng.
Võ thần thích nhất chính là vũ đao động thương, mà võ thần một khi được chọn tham dự tế điện ai mà không có danh tiếng? Võ công của họ đương nhiên là nhất đẳng lợi hại, đám thị vệ đối diện chẳng phải là đối thủ.
Nhâm Vương phát hiện thị vệ có chiều hướng thất bại, lập tức giơ tay lên, hô to.
“Cung thủ, bắn!”
Tay lão vừa vung lên, mũi tên từ khắp nơi bay thẳng tới hướng này như mưa. Sân vốn đã không lớn, sắp xếp bàn ghế đãi dạ yến trong này đã vô cùng chật chội, trong phạm vi sân nhỏ hẹp giờ lại thêm người hai phe đánh nhau, ngay cả chiêu thức cũng đều thi triển không ra. Giờ tên lại phóng tới dày đặc, bọn họ không còn chỗ nào có thể trốn.
Rất nhiều võ thần cởi phăng ngoại bào trên người, quay vòng vòng trên đầu, cản được không ít tên.
Hà Trí Quang thấy tình hình này liền nhún nhẹ thân phóng lên, chớp mắt đã ra đến bên ngoài.
“Bảo hộ các vị đại thần!”
Hà Bảo Ngân còn chưa kịp hiểu những lời này là muốn nói với ai, thì trên mái ngói đã có một đám binh lính mặc khôi giáp xanh lá người này nối tiếp người khác roàn roạt nhảy xuống từ mái hiên, trong tay mỗi người đều nắm một tấm khiên lớn, nhanh chóng đem hành lang dài bao quanh kín mít không một kẽ hở.
Trước mắt Hà Bảo Ngân là một vùng tối đen, nên thấy không rõ lắm tình hình bên ngoài lúc này là thế nào. Nàng thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-giac-mong-ngan-nam/965701/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.