Nhà được phân xong, lão phu nhân đau lòng đến nghẹn, ốm một trận, Hà Thanh Nhân mượn cớ chăm sóc bà ta mà ở lại, Hà Trí Bình cũng không có để ý nhiều, để cho nàng ta ở lại.
Trong viện của lão phu nhân, Hà Thanh Nhân tức giận, hai mắt đỏ hoe, vừa khóc vừa nói.
"Hầu gia thật là quá đáng, Gạo Hồng Mao quý như vậy, ấy vậy mà lão phu nhân người ốm cũng không phân đến một cân. Còn có lụa thượng đẳng vừa về, con muốn hỏi một sấp, ấy vậy mà tất cả đều mang tới viện của Hà Bảo Ngân rồi. Thật là không xem lão phu nhân người ra gì mà..."
Lão phu nhân ánh mắt nhàn nhạt nhìn sang nàng ta, nhưng cũng không nói gì. Hà Thanh Nhân thấy vậy, cũng không muốn nói thêm, xoay người đi ra ngoài.
Đi ra bên ngoài, nàng ta hơi quay đầu lại, trừng mắt về viện của lão phu nhân một cái.
"Hừ..."
Hà Bảo Ngân đang thưởng thức rượu nho chính mình ủ, mắt hơi híp lại, thư thái.
"Tiểu thư..."
"Khụ... khụ..."
Dương Thu hấp tấp chạy vào, hô lớn một tiếng khiến Hà Bảo Ngân giật mình, sặc rượu, ho khan đến đỏ cả mặt.
"Mợ nó chứ... Ngươi làm cái gì vậy, sặc chết bà đây rồi..."
Dương Thu rụt cổ đứng cúi đầu, lí nhí đáp.
"Là là... Là Hồng Yến Cốc xảy ra chuyện rồi..."
"Chuyện gì chứ?"
Hà Bảo Ngân kinh ngạc nhìn sang, Hồng Yến Cốc từ khi khai trương tới này, vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, có Lê Hữu Quân ở phía sau hậu thuẫn, không có kẻ nào dám tìm đến gây sự.
Dương Thu nghe nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-giac-mong-ngan-nam/965613/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.