(Nhưng mà khoan đã, tay của ta...]
Triệu Tử Duệ khẽ thở dài bất lực nhìn người đang gối đầu trên cánh tay của mình.
[Không hiểu vì sao càng nhìn Bạch Ngọc Nhi ta lại càng cảm thấy nàng ta cũng trông thật thuận mắt, nếu như ta vẫn chưa có thê thất thì biết đâu được...)
"Haiz... Thôi bỏ đi!"
Triệu Tử Duệ tự mình lầm bầm trong miệng, không ngờ lúc này Bạch Ngọc Nhi liền trở mình và nghiên người ôm lấy người bên cạnh, Triệu Tử Duệ mở to mắt nhìn từng động tác vừa rồi của nữ nhân này mà thầm nuốt ngụm nước bọt.
(Lão thiên a! Đây là.... Đây không phải là hơi quá sao?)
"Thình thich!"
"Thình thịch!"
"Thình thich!"
Khóe miệng của Bạch Ngọc Nhi khẽ câu lên khi nghe được thanh âm phát ra từ lồng ngực của người kia, nàng có chút đắc ý liền thừa thắng xông lên mà cố tình rút thật sâu vào lòng người kia.
Lúc này gương mặt của bản thân đã đỏ đến mức không thể đỏ hơn được nữa, hết cách Triệu Tử Duệ liền hít một hơi thật sâu và vỗ nhẹ để đánh thức người kia.
"Bạch... Bạch tiểu thư!"
Bạch Ngọc Nhi tất nhiên cũng không thể tiếp tục giả vờ được nữa, vậy nên lúc này nàng chỉ đành chậm chậm mở mắt ra và ngồi dậy vươn vai.
"Do... Trời đã sáng rồi sao?"
Triệu Tử Duệ âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, sau đó cũng gượng dậy tự mình xoa bóp lấy cánh tay còn lại và không quên nói với người đang ung dung tự tại kia.
"Đúng đúng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3743139/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.