Nhan Thi Tình nghe Triệu Tử Duệ có chuyện cần mình giúp nàng liền đặt quyển sách trên tay xuống và xoay người lại đáp
"Tướng công! Có chuyện gì chàng cứ nói, thiếp nhất định sẽ hết lòng giúp chàng"
"Ta cần nàng nói một lời cùng Lạc Tuyết giúp ta, nói muội ấy giúp ta điều tra xem vị cô nương thường qua lại với đại ca của ta là người như thế nào, và chú ý xem bên cạnh nàng ta còn có mối quan hệ nào khác hay không?"
"Được! Thiếp ngay lập tức sẽ dùng bồ câu đưa thư cho muội ấy ngay"
"Đa tạ nàng!"
"Chúng ta đã là phu thê chàng cũng không cần phải câu nệ như vậy đâu"
Triệu Tử Duệ khẽ mỉm cười đáp
"Đúng đúng! Tình Nhi! Hôm nay ta sẽ nghỉ lại ở chổ của nàng có được không?"
Triệu Tử Duệ vừa dứt lời, trên mặt của Nhan Thi Tình liền ửng lên một tầng mây hồng, nàng ngượng ngùng cúi mặt khẽ gật đầu.
Triệu Tử Duệ bật cười chạm nhẹ lên chóp mũi của nàng ta
"Thật khả ái!"
Nhan Lạc Tuyết sau khi nhận được thư của Nhan Thi Tình thì ngay lập tức cho người đi điều tra và nhanh chóng có được kết quả.
Nữ nhân kia tên gọi là Kiều Thanh, gia cảnh trước đây của nàng ta cũng khá khó khăn, phụ mẫu vẫn còn hiện tại đang ở quê nhà Từ Châu, trước kia nàng ta cũng đã từng qua lại với một thư sinh nghèo, nhưng hiện giờ giữa bọn họ dường như đã không còn liên lạc qua lại nữa.
"Tướng công! Chàng nghĩ như thế nào?"
"Trước mắt ta sẽ đến chổ của phụ thân để nói vài lời với người, xem xem phản ứng của phụ thân ra sao rồi sẽ tính đến bước tiếp theo"
Triệu Tử Duệ nói rồi liền rời đi.
"Phụ thân!"
"Duệ Nhi! Thật đúng lúc, con mau đến đây"
Triệu lão gia vầy tay gọi Triệu Tử Duệ đến gần, ông chỉ vào một thân cây to gần đó và nói.
"Con đoán xem cây này đã được bao nhiêu năm tuổi rồi?"
Triệu Tử Duệ quan sát cây đào trước mắt sau đó khẽ lắc đầu, Triệu lão gia ngấn đầu lên nhìn thân cây trước mắt và khẽ mỉm cười chậm rải mà kể lại.
"Năm đó con vừa lên 3 thì rơi vào cơn bạo bệnh, ta cùng mẫu thân của con đã đi cầu y sư gắp nơi nhưng chỉ nhận được một cái lắc đầu.
Trong lúc ta cùng mẫu thân con gần như tuyệt vọng, ta liền ra vườn xới đất và trồng cây đào nhỏ với mong muốn
Duệ Nhi của ta có thể vượt qua và vươn lên mà sống thật tốt giống như cây đào này vậy.
Đúng là trời không phụ lòng người, không biết từ đâu một vị đạo nhân lại xuất hiện, chính ông ta đã ban cho ta một viên đan dược nói nó có thể cứu lấy mạng sống của con nhưng ông ta lại kèm theo một câu nói "Hài tử của ngươi sẽ sống không quá sinh thần thứ 17", ta và mẫu thân của con thật sự cũng không nghĩ được nhiều liền cho con uống ngay viên đan dược đó, không ngờ con đã thật sự qua khỏi.
Duệ Nhi của ta nay đã gần đến tuổi 18, vậy những lời lão đạo đó nói ra cũng chưa chắc là đúng đi, nhưng phải nói thật sự mạng của con là nhờ ngài ấy mới có thể giữ lại được a"
Triệu Tử Duệ thầm nghĩ
Xem ra vị đạo nhân đó đã không lừa người, Triệu Tử Duệ thật sự đã không qua khỏi trước sinh thần 17, nhưng mà phụ thân người yên tâm! Ta nhất định sẽ thay thế Triệu Tử Duệ để tận hiếu với người và mẫu thân)
"Phụ thân! Vậy ra cái cây này đã được hơn 14 năm rồi sao? Nó xem như là nhỏ tuổi hơn con rồi, vậy Tử Duệ có thể gọi nó là tiểu đào đào hay không?"
Triệu lão gia bật cười khi nghe được cách gọi khác lạ của Triệu Tử Duệ đối với cây đào trước mắt.
"Được được! Đều theo ý của con đi, à! Không phải con đến đây tìm ta là có việc hay sao?"
Triệu Tử Duệ đỡ trán chợt nhớ đến chuyện quan trọng cần làm ngay lúc này.
"Phụ thân! Duệ nhi có chuyện muốn cầu người"
"Hửm! Là chuyện gì con nói thử ta nghe xem"
"Đó là chuyện liên quan đến đại ca. Ắt hẳn người cũng biết chuyện đại ca đang qua lại với một nữ nhân ở chốn thanh lâu"
Triệu lão nghe đến đây đôi mày của ông hơi dao động nhẹ
"Là nó đến cầu con?"
"Thưa phụ thân! Tử Duệ biết là trước giờ đại ca trong mắt người thật sự không có mấy ấn tượng tốt, nhưng mà phụ thân người có từng nghĩ đại ca chỉ là đang cố làm mọi thứ để gây sự chú ý đến người hay không?"
Triệu lão gia nghe đến đây liền rơi vào trầm tư. Đúng như lời của Triệu Tử Duệ vừa nói, trước giờ ông chưa từng thật sự yêu thương mẫu tử của Triệu Tử Kiệt, ông đối với bọn họ không có gì khác ngoài hai từ trách nhiệm, phận làm con tất nhiên sẽ cảm nhận được sự yêu thương không đồng đều, cho nên đã dẫn đến chuyện Triệu Tử Kiệt bất mãn và trở nên hư hỏng chơi bời lêu lỏng.
Triệu Tử Duệ nhận thấy diễn biến trên gương mặt của Triệu lão, lúc này Triệu Tử Duệ lại thừa thắng xông lên và nói tiếp.
"Phụ thân! Tử Duệ mong phụ thân sẽ cho đại ca một cơ hội để sửa đổi, và cũng mong người hãy chấp nhận mối lương duyên này"
Triệu lão gia khẽ thở dài sau đó lại nói với Triệu Tử Duệ.
"Ta cũng không chấp đến thân phận của nữ nhân kia, ta chỉ sợ Tử Kiệt đứa ngốc này lại bị người khác lợi dụng mà thôi"
"Phụ thân người yên tâm! Chuyện khảo nàng ta hài nhi có cách"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]