Mặt trời vừa ló dạng Liễu Như Yên đã vội vả gọi Triệu Tử Duệ dậy, hôm nay chính là ngày cả bốn người phải trở về
Triệu Phủ để dâng trà cho hai bị lão nhân.
Bọn họ một nhà bốn người cùng nhau ngồi trên chiếc xe ngựa to lớn rộng rải do Triệu Tử Duệ đã đặt người làm, sau này dù đi đến bất kỳ nơi đâu họ đều sẽ cùng nhau.
Triệu Tử Duệ mỉm cười cảm thấy thật hạnh phúc, không nghĩ tới sau khi tai nạn xảy ra bản thân không những không chết mà lại còn xuyên đến nơi này, vận mệnh đã đưa đẩy Triệu Tử Duệ lần lượt gặp gỡ từng người đến cuối cùng tất cả đều trở thành thê tử của Triệu Tử Duệ.
[Có phải tất cả đều do ông trời sắp đặt hay không? Ông cũng thật là ưu ái ta nga)
"Chàng đang nghĩ gì mà cười ngây ngốc ra vậy?"
Triệu Tử Duệ trở về với thực tại mỉm cười đáp lời Yên Vân
"Ta nghĩ mọi thứ cứ như một giấc mộng, không nghĩ tới bản thân là nữ nhi lại có thể cùng lúc có được ba vị nương tử xinh đẹp như hoa như ngọc đây"
"Dẻo miệng"
Yên Vân mỉm cười đánh nhẹ vào người Triệu Tử Duệ, Nhan Thi Tình và Liễu Như Yên ngồi bên cạnh không nhịn được liền nâng tay áo che miệng cười.
Một lúc sau xe ngựa dừng lại phía trước Triệu Phủ, Tiểu Thúy người hầu thân cận của Yên Vân nhanh chân bước đến vén màn lên, Triệu Tử liền nhấc chân bước xuống trước, sau đó lần lượt đỡ từng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3741020/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.