Nhìn thấy gương mặt của Triệu Tử Duệ càng lúc càng đỏ lên Triệu lão gia liền đứng ra cáo lỗi cùng lão Vương Gia và tất cả mọi người cho phép Triệu Tử Duệ lui vào trong.
Triệu Tử Duệ cả người say mèm bước đi loạng choạng không biết nên vào căn phòng nào cho nên cuối cùng chọn ngồi bệt bên ngoài hành lang mà ngủ, tỳ nữ đi đến nhìn thấy liền hô lên
"Thiếu gia sao người lại nằm ở đây?"
Trong phòng các vị tân nương tử nghe thấy liền mở tung khăn hỷ chạy ra ngoài.
"Tướng công!"
"Tướng công!"
"Chàng ấy sao lại say đến mức này"
Cả ba người nhìn nhau một lúc thì Yên Vân bèn lên tiếng ra chủ ý
"Hay là cứ để tướng công ở chổ của Như Yên tỷ đi, dù gì thì chàng ấy cũng đã say đến mức này rồi, cũng không thể tiếp tục uống rượu giao bôi được nữa"
Nhan Thi Tình khẽ gật đầu tán đồng với chủ ý do Yên Vân đưa ra, cuối cùng Triệu Tử Duệ được đưa đến phòng của Liễu Như Yên.
"Được rồi! Cũng không còn sớm nữa các muội hãy trở về nghỉ ngơi đi, sáng mai chúng ta còn phải trở về Triệu phủ dâng tra cho cha nương nữa"
"Được! Vậy bọn muội trở về phòng trước"
Sau khi hai người kia rời đi Liễu Như Yên mới cẩn thận đóng kín cửa lại, sau đó thì cởi y phục trên người của Triệu Tử Duệ xuống, nàng nhúng khăn qua nước ấm cấn thận lau khắp người Triệu Tử Duệ.
"Um..."
Triệu Tử Duệ từ từ hé mở đôi mắt thì nhìn thấy người kia đang giúp mình lau người. Liều Như Yên khẽ mỉm cười đáp lại ánh mắt của Triệu Tử Duệ.
"Chàng đợi một lúc để thiếp giúp chàng thay bộ y phục khác cho thoải mái"
"Không cần"
Triệu Tử Duệ đáp lời sau đó kéo Liễu Như Yên đặt dưới thân mình, Liễu Như Yên hai mắt mở to nhìn Triệu Tử Duệ.
"Tướng... Tướng công! Chàng đây là?"
Khóe miệng của Triệu Tử Duệ khẽ câu lên
"Ta muốn nàng sinh hài tử cho ta"
Lời Triệu Tử Duệ vừa nói ra không khác gì là đang bởn cợt nàng khiến nàng khó chịu mà đẩy người Triệu Tử Duệ ra và nói lời trách móc.
"Chàng đây là đang trêu đùa thiếp sao? Chúng ta... Chúng ta sao có thể có được hài tử cơ chứ?"
Triệu Tử Duệ cũng không nhục chí liền kéo Liễu Như Yên vào lòng và nói khẽ bên tai nàng ta
"Là thật sao?"
"Tất nhiên! Trước giờ ta đã có từng lừa nàng chưa? Chỉ là không biết thuốc này có thật như lời của Nhan Tử Linh nói hay không thôi"
Liễu Như Yên đôi mắt sáng lên ngẫn đầu nhìn Triệu Tử Duệ, dù không nói thành lời nhưng Triệu Tử Duệ thừa biết đây là ý gì.
Trước đó Triệu Tử Duệ đã dùng viên thuốc do Nhan Tử Linh đưa đến, theo lời của nàng ta nói chỉ cần Triệu Tử Duệ uống viên thuốc này vào, lúc hành phòng đến đoạn cao trào chỉ cần cho dịch mật từ cở thể của Triệu Tử Duệ chảy vào bên trong cơ thể của đối phương, như vậy thì đại sự đã thành.
"Nương tử! Bắt đầu thôi"
Liễu Như Yên mím môi khẽ gật đầu, Triệu Tử Duệ không khách sáo liền cởi sạch y phục của nàng ta và ném thẳng xuống sàn nhà. Sau đó cúi người hôn gắp cơ thể trắng mịn thơm ngát của nàng, đến đoạn lưỡi của Triệu Tử Duệ khẽ chạm lên đỉnh đầu đại bánh bao, Liễu Như Yên không tự chủ liền phát ra thanh âm.
Triệu Tử Duệ mỉm cười lướt nhẹ đầu ngón tay của mình từ nơi đỉnh đồi lần xuống bên dưới chạm đến ngọn núi nhỏ cơ thể của Liễu Như Yên liền phản ứng nhẹ, sau đó ngón tay của Triệu Tử Duệ lại di chuyển xuống sâu hơn bên dưới chạm đến một vùng ướt đẫm trơn láng, từng ngón từng ngón chậm chậm tiến vào bên trong nơi u cốc hai chân của Liễu Như Yên bất giác khẽ động.
"Haaa... Um..."
Từng động tác ra vào của Triệu Tử Duệ Khiến cho Liễu Như Yên chìm đắm, tay nàng bấu chặt vào chiếc chăn bên dưới, eo nàng khẽ nâng lên rồi lại đặt xuống cứ thế nước bên trong chầm chậm tuôn ra, Triệu Tử Duệ lúc này cũng đã rất hưng phấn cho nên đã tự chạm vào đế hoa của mình.
"Um... Nương tử..."
Liễu Như Yên cúi xuống nhìn thấy Triệu Tử Duệ không ngừng tự mình xoa bên dưới, nàng không tự chủ đưa tay khẽ chạm lên ngực của Triệu Tử Duệ.
"Tướng công! Thích sao?"
Triệu Tử Duệ cả người ướt đẫm khẽ mỉm cười đáp
"Nương tử đến lúc rồi"
Triệu Tử Duệ lúc này liền ngồi lên đặt để hoa của mình lên đế hoa của Liễu Như Yên, do lúc này bên dưới cả hai đã ướt đẫm nên khi chạm vào nhau liền có một cảm giác trơn láng, khiến cho Triệu Tử Duệ càng thêm thích thú mà không ngừng đưa đẩy.
"Aaa.. O... O... Um... Tướng công..."
Âm thanh rên rỉ của Liễu Như Yên hòa vào cùng tiếng nhóp nhép từ những cái va chạm phía bên dưới thật khiến người nghe không cầm lòng nổi, đương nhiên âm thanh này cũng đã được hai nữ hầu đứng bên ngoài nghe thấy.
"Tiểu Xuân! Ta... Ta nghĩ chúng ta cũng nên đi thôi, chắc thiếu gia cùng thiếu phu nhân không cần gì nữa đâu ha"
Tiểu Xuân gương mặt ửng hồng đáp lại
"Ta cũng nghĩ như ngươi, vậy chúng ta đi thôi"
Thật tội cho hai tiểu cô nương tuổi vừa trăng tròn lại chưa xuất giá mà đã phải nghe những thanh âm khiến người nghe phải ngượng ngùng đến như vậy rồi.
Lúc này bên trong hơi thở của cả hai càng lúc càng dồn dập Triệu Tử Duệ bên trên cũng đã duy trì động tác này hơn hai khắc rồi (Nữa tiếng)
"Um... O... O... Aaa..."
Triệu Tử Duệ ngửa đầu thoát ra thanh âm từ cổ họng cùng lúc cao triều với Liễu Như Yên, phía bên dưới liền co thắt nhẹ dịch nhờn từ cơ thể Triệu Tử Duệ chẩm chầm tuôn ra chảy vào bên trong nơi đóa hoa đang nở rộ của
Liễu Như Yên, Triệu Tử Duệ cố giữ tư thế như vậy được một lúc thì nằm hẳn lên người của Liễu Như Yên.
"Nương Tử! Nàng... Nàng có mệt không?"
Liễu Như Yên mỉm cười đưa tay xoa lưng của người kia và khẽ đáp.
"Một chút! Nhưng mà nghĩ đến việc chúng ta sắp có tiểu hài tử thiếp lại cảm thấy rất hạnh phúc"
"Ta cũng như nàng, Nương tử! Ngủ thôi!"
Triệu Tử Duệ hôn nhẹ lên mí mắt của Liễu Như Yên sau đó cả hai chìm vào giấc mộng đẹp.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]