(Lần trước khi vết thương cũ tái phát tướng công đã may mắn được Tử Linh tỷ kịp thời cứu chữa, còn lần này... Lỡ như vị nữ y sư đó không thể trở về kịp lúc thì ta phải làm sao đây?)
Liễu Như Yên trong lòng nóng như lửa đốt thầm nghĩ đã hơn ba ngày trôi qua rồi thế nhưng người tự xưng là nữ y sư kia vẫn chưa có trở lại, liệu đã có sự cố gì xảy ra chăng?
Đáng lẽ ra vừa đi và về chỉ mất khoảng hai ngày đường thôi, nhưng bởi vì giữa chừng con bạch mã của Nhan Tử Linh liền không chịu nổi mà ngã quy bên đường, bọn họ đành phải hai người một ngựa tiếp tục lên đường cho nên đã kéo dài thêm thời gian di chuyển
"Phía trước có quán trọ chúng ta ghé lại đó một lúc đi"
Nhan Thi Tình liền cự tuyệt
"Không được, chàng ấy đang đợi chúng ta trở về, muội không muốn phải phí phạm thêm thời gian ở nơi này nữa"
Nhan Tử Linh khẽ thở dài chậm rải giải thích
"Nếu như không vào quán trọ thì làm sao chúng ta có thể tiếp tục với con ngựa già này đây, hãy cứ vào trong biết đâu chúng ta sẽ tìm được ngựa tốt ở nơi đó thì sao?"
Nhan Thi Tình nghe qua lời giải đáp của người kia liền hiểu ra sau đó cả hai quyết định tấp vào quán trọ phía trước không xa
Tiểu nhị ca từ xa đã thấy có hai vị khách nhân bước vào liền niềm nở chạy ra đón tiếp
"Hai vị quan khách mời vào..."
Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3740231/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.