Triệu Tử Duệ đang nhắm mắt định thần khi nghe Nam Cung Tử Yên hỏi đến liền chầm chậm mở mắt ra
"Trước tiên ta vẫn nên trở về Triệu phủ nói rõ ràng một số chuyện với Như Yên"
Triệu Tử Duệ dừng một lúc lại nói tiếp
"Thật ra thì...."
"Ngươi nói là ngoài hai vị mỹ nhân này ngươi còn có một nữa nhân khác nữa....Mà nàng ta lại chính là tỷ tỷ của trại chủ Hắc Phong??"
Triệu Tử Duệ khẽ thở dài
"Đúng vậy! Chính là nàng ta, mặc dù chỉ là chuyện ngoài ý muốn, thế nhưng ta cũng không thể xem như không có chuyện gì xảy ra được"
Nam Cung Tử Yên khẽ gật đầu
"Chả trách mấy hôm nay ta cứ cảm thấy ngươi có khá nhiều tâm sự, nhưng mà ngươi cũng đừng lo nghĩ nhiều, thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng thôi"
Triệu Tử Duệ khẽ gượng cười
Triệu phủ...
"Nương tử! Vẻ mặt của nàng sao lại khó coi đến như vậy, nàng có chổ nào không được khỏe hay sao?"
Liễu Như Yên cúi mặt lưỡng lự không biết có nên nói cho Triệu Tử Duệ biết hay không?
"Hay là mẫu thân lại làm khó nàng? để ta đi tìm người..."
Triệu Tử Duệ vừa đứng lên thì Liễu Như Yên liền giữ lại
"Tướng công! Mẫu thân không có làm khó thiếp, chỉ là..."
"Chỉ là như thế nào, nàng mau nói rõ cho ta nghe"
"Chỉ là mẫu thân đã biết chuyện của chàng và Yên Vân muội"
Triệu Tử Duệ khẽ nhíu mày
"Là do nàng đã nói mẫu thân biết?"
Liễu Như Yên vội lắc đầu giữ chặt tay áo của Triệu Tử Duệ
"Tướng công thiếp thật không có ý định nói ra chỉ là do mẫu thân không biết tại sao lại biết được chàng bên ngoài còn có nữ nhân khác cho nên..."
Triệu Tử Duệ không nóng không lạnh mà nói với Liễu Như Yên
"Cho nên nàng đều đã khai ra hết"
"Về chuyện thân phận của Yên Vân, thiếp chưa từng tiết lộ một lời nào cả, tướng công! Chàng phải tin thiếp"
Triệu Tử Duệ khẽ thở dài thầm nghĩ
(Mẫu thân chắc rằng đã cho người đi điều tra rồi, chuyện này càng lúc càng khó giải quyết)
"Ta tin nàng, nương tử! Thứ lỗi vừa rồi Tử Duệ đã quá nóng nảy cho nên cư xử có chút lỗ mãng, xin nương tử đừng trách"
"Thiếp không có trách chàng, một phần lỗi cũng do thiếp"
Triệu Tử Duệ khẽ lắc đầu kéo Liễu Như Yên vào lòng
"Không! Tất cả là lỗi của ta, nương tử... Tử Duệ muốn nói cho nàng biết một chuyện"
"Tướng công! Chàng cứ nói, Như Yên đang lắng tai nghe đây"
"Ta... Ta đã lỡ làm chuyện không nên làm với một vị cô nương..."
Liễu Như Yên khẽ nhíu mày, Triệu Tử Duệ lại nói tiếp
"Ta đã bị người khác dùng mê hương ám hại vậy nên đã lỡ xảy ra va chạm da thịt với cô nương ấy, ta muốn đứng ra chịu trách nhiệm với nàng ta..."
Liễu Như Yên nghe đến đây liền đẩy mạnh người Triệu Tử Duệ ra xa
"Triệu Tử Duệ! Chàng đang nghĩ bản thân chính là một nam nhân thật sự hay sao? Chàng muốn thu nạp thêm bao nhiêu nữ nhân nữa với vừa ý của chàng?"
"Nương tử nàng nghe ta nói, tất cả chỉ là sự cố ngoài ý muốn, ta thật sự không hề cố tình làm ra những chuyện như vậy, ta..."
"Chàng không cần phải nói nhiều nữa, từ nay về sau nếu chàng muốn thu nạp thêm bao nhiêu người nữa thì chàng cứ việc, thiếp Tuyệt đối sẽ không can dự nữa"
Liều Như Yên nói rồi tức giận bỏ ra ngoài để lại Triệu Tử Duệ bất lực nhìn theo sau
[Ta phái làm sao đây?)
"Phu nhân đã đến còn không nhanh chân đi mời chủ tử của các ngươi ra đây"
"Vâng... Vâng ạ! Tiểu nhân sẽ đi ngay"
"Cốc.. Cốc.. Cốc.."
"Chủ tử! Là Mẫu thân của lão gia đã đến, hiện giờ đang ở bên ngoài đại sảnh đợi người"
"Ngươi... Ngươi ra ngoài báo lại với người ta sẽ ra ngay đây"
Yên Vân khẩn trương luống cuống vội đi đến gương đồng chỉnh trang lại tóc tai y phục
"Tiểu Thúy! E nhìn xem ta như vậy đã ổn hơn chưa?"
"Tiểu thư người đừng căng thẳng quá, con dâu xấu thì cũng phải đến lúc gặp mặt mẹ chồng, huống hồ chi tiểu thư người rất là xinh đẹp lại còn giỏi cầm kỳ thi họa sao phải lo nghĩ làm gì"
"Nhưng mà ta vẫn cảm thấy rất là căng thẳng"
Tiếu Thúy liền nắm lấy hai tay của Yên Vân
"Tiểu thư! Đã có tiểu Thúy ở bên cạnh người, người không phải sợ"
Yên Vân mím chặt môi khẽ gật đầu
"Ừm... Đi thôi"
Yên Vân ra đến đại sảnh thì nhìn thấy Duệ mẫu đang ngồi thong thả dùng trà, nàng liền nhanh chân đi đến hành lễ với Duệ mẫu
"Yên Vân có chút chậm trễ mong mẫu thân thứ tội"
"Trước hết ta nghĩ cô nương vẫn nên gọi ta là Triệu phu nhân vẫn hơn"
"Yên Vân đã thất lễ..."
Yên Vân lúc này chính là rất khẩn trương, tay nàng ướt đẫm nắm chặt bên trong tay áo, đến thở cũng không dám thở mạnh
Duệ mẫu nhìn thấy cũng thật không đành lòng, sau đó liền cho phép Yên Vân ngồi lên ghế
"Hôm nay ta đến đây chỉ muốn hỏi rõ vài chuyện, thứ nhất cô nương có phải đã là nữ nhân của Tử Duệ con ta hay không?"
Yên Vân mím môi khẽ gật đầu xác nhận, Duệ mẫu lại nói
"Điều thứ hai ta sắp hỏi nếu có gì xúc phạm thì mong cô nương hãy bỏ qua cho"
"Vâng! Xin người cứ hỏi Yên Vân sẽ thật tâm trả lời"
"Cô nương trước đây đã từng là kỹ nữ?"
Yên Vân nghe qua trong lòng liền hốt hoảng vội quỳ gối dập đầu, Tiểu Thúy đứng gần đó cũng liền quỳ xuống cố gắng giải vây cho tiểu thư nhà mình
"Phu nhân! Xin người hãy nghe nô tỳ giải thích, trước kia tiếu thư chính là cành vàng lá ngọc của Trần gia, thế nhưng thời thế thay đổi gia đạo sa sút, cũng vì chữa bệnh cho lão gia và phu nhân tiểu thư mới đành phải bán thân vào Mỹ Nhân Lâu để đổi lấy ngân lượng, thế nhưng tiểu thư trước giờ chỉ bán nghệ, tiểu thư chính là một thân trong sạch, mong phu nhân suy xét"
Duệ mẫu khẽ nhíu mày
"Tuy nói là như vậy, thế nhưng ngươi chính là xuất thân từ thanh lâu, ta sao có thể để ngươi bước chân vào Triệu gia mà hủy hoại đi thanh danh của Duệ nhi nhà ta"
Yên Vân nước mắt chảy thành hàng ngẩn đầu lên nhìn Duệ mẫu
"Phu nhân! Yên Vân chính là không cần danh phận gì cả, chỉ mong người không cấm cản Yên Vân đến với Tử Duệ dù suốt đời này phải ở mãi nơi đây Yên Vân cũng cam lòng"
Tiểu Thúy bên cạnh cũng không ngừng dập đầu xin thay tiểu thư nhà nàng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]