"Tử Duệ! Thiếp thật sự rất nhớ chàng" 
Triệu Tử Duệ càng siết chặt vòng tay của mình hơn nữa 
"Ta cũng rất là nhớ nàng tiểu bảo bối à... Nàng sao lại gầy đi rồi?" 
Yên Vân bĩu môi ngẩn đầu lên với đôi mắt ngấn lệ 
"Là vì thật lâu chàng không có trở lại, thiếp đã rất lo lắng thế nhưng thiếp lại không dám đến Triệu phủ để tìm chàng" 
"Tử Duệ thật không tốt đã khiến cho bảo bối phải bận tâm vì ta" 
Yên Vân khẽ áp mặt lên người của Triệu Tử Duệ mà nói 
"Lần này chàng có thể ở lại lâu hơn có được không?" 
"Được" 
Yên Vân trong lòng vui mừng khôn xiết, nàng liền ngẩn đầu hôn lên môi Triệu Tử Duệ một ngụm. 
Một lúc sau, Triệu Tử Duệ cùng Yên Vân đang dùng cơm thì bên ngoài có người chạy vào thông báo 
"Lão gia! Nam Cung cô nương vừa đến, hiện giờ đang ở bên ngoài nói là đến tìm ngài" 
"Nhanh mời nàng ta vào đây" 
"Vâng thưa lão gia" 
Người chưa vào đến nơi đã nghe được tiếng nói của Nam Cung Tử Yên văng vẳng bên tai 
"Hai người đang dùng bữa sao? Thật là trùng hợp ta cũng đang một bụng đói meo đây" 
Yên Vân nghe vậy liền cho gọi người mang lên một bộ bát đũa 
"Tử Yên tỷ! Mời dùng" 
Nam Cung Tử Yên cũng không khách khí liền không ngừng gắp hết đũa này đến đũa khác 
Triệu Tử Duệ há hốc mồm nhìn người kia đang ăn không ngừng như lang như sói 
"À... Tử Yên cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3739123/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.