Đợi đến Cố Tam biết được tin Tam ca của hắn đã chết thì đúng là khổ sở, hắn nhốt mình trong phòng nhiều ngày không buồn ăn không uống. Cố Tam là đang tự trách và hổ thẹn. Trong chuyện này tuy nói là cha hắn làm, nhưng là.. nếu không phải bởi vì bọn hắn cha hắn cũng sẽ không đem tam ca hắn đi bán như vậy.
Cố Tam bắt đầu nhớ lại ngày đó tam ca muốn bỏ trốn để không bị cha bán, tam ca nhờ hắn và nhị ca giúp đỡ. Nhưng là… hắn lại không giúp được gì. Cuối cùng còn bị cha phát hiện, trước khi tam ca bị bán, còn bị cha khiển trách rất nhiều. Cố Tam nghĩ đến đó nên càng bị vây trong trạng thái tự trách, hổ thẹn và kiềm nén. Cũng may Tử Tình thấu đáo, ngày nào cũng ngồi bên ngoài cửa kể chuyện xưa này nọ cho Cố Tam nghe. Dĩ nhiên những câu truyện nàng kể điều có chung một ý nghĩa sâu sắc nào đó, Cố Tam lúc đầu không muốn nghe, hắn cảm thấy không thể tha thứ cho bản thân của mình. Nhưng là, Tử Tình ngày nào cũng lãi nhãi ngồi kể bên ngoài cửa. Cố Tam cũng dần dần tiếp thu câu truyện của Tử Tình. Bởi vậy, tâm cũng dần thông suốt. Ngày qua ngày, Cố Tam dần dần cũng đã trở lại bình thường. Đương nhiên công của Tử Tình là lớn nhất.
Tô thị vì vậy đối với Tử Tình lại yêu thương càng thêm nhiều hơn nữa, theo suy nghĩ của Tô thị, Tình nhi con gái nhỏ chính là trái tim của cả nhà. Nếu không phải nhờ nàng, có khi hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-dien-vien-co-tu-tinh/1595261/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.