Ba ngày trôi qua. Đôi mắt vốn nhắm chặt bỗng động đậy, hàng mi cong run rẩy, đôi mắt tròn long lanh chậm chạp mở to. Phút chốc, một tia sáng bảy sắc xẹt qua rất nhanh trong đôi mắt ấy.
Tử Tình trở người, chậm chạp ngoi lên từ trong dòng ôn tuyền ấm áp. chớp nhẹ mắt có chút ngẩn người. Mình đang ở đâu đây? Tử Tình tự hỏi.
Trong trí nhớ rất nhanh hiện lên mấy dòng chữ nhỏ chi chít và một cuốn sách củ. Tử Tình nhíu mày.
Đưa mắt tìm kiếm trong dòng nước, chợt phát hiện, mình thế nhưng không có mặt đồ. Tử Tình khó hiểu đưa mắt nhìn quanh, đôi mắt đảo đến một góc cây kỳ lạ nhỏ xíu. Bên cạnh cây kỳ lạ là quần áo của mình đã được gấp lại ngay ngắn. Lại phát hiện phía trên quần áo là cuốn sách nhỏ củ kỷ và một túi vải nhỏ, Tử Tình thở phào. Cũng không có ngạc nhiên khi thấy quần áo và cái cây kì lạ kia. Dường như sâu trong lòng Tử Tình đã hiểu được vì sao như vậy.
Tử Tình rất nhanh đã lượng người bơi vào bờ, nhanh chóng trèo lên rồi mặc vào quần áo.
………
Bên ngoài không gian.
Ba ngày qua, cả nhà Cố Tam nhốn nháo hỗn loạn vì sự mất tích của Tử Tình. Cố Tam điều động hết toàn bộ mọi người để đi tìm kiếm con gái nhỏ.
Chính là bửa chiều ba ngày trước, theo thường lệ, đến giờ cơm mà chưa thấy Tử Tình ra. Cố Tam bèn cho người đi vào phòng con gái nhỏ tìm nàng. Thế nhưng lại không tìm thấy. Cố Tam cũng chỉ nghĩ chắc con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-dien-vien-co-tu-tinh/1595260/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.