Kỷ Thiệu Quân lùi lại một bước, bỏ lại Kỷ Hành, đám người đi trước. Hắn mới nhìn về phía thê tử, “Thẩm Thanh, nghe một chút, nghe một chút chính ngươi vừa mới nói cái gì? A Liễm hôm nay mới vừa trở về, ngươi nói những điều đó có thích hợp không?”
Ở bên nhau nhiều năm như vậy, thê tử cũng không phải không có EQ, hắn không hiểu vì sao nàng lại cố ý để Kỷ Hành và Bạch Liễm nghe những điều đó.
“Ta chỉ nói với ngươi thôi, nhà các ngươi ai cũng có tính cách như vậy, không thể nói rõ ràng, ba ngươi căn bản không hiểu.” Thẩm Thanh cầm giẻ lau, lãnh đạm chế giễu.
Nàng trong lòng bực bội không thôi.
Nàng hiểu rõ tính cách của cô cháu gái này, nếu không đánh nhau thì cũng đua xe, không có cái gì mà không làm được.
Kỷ Mộ Lan mười tám tuổi đã gây chuyện với Kỷ Hành, không ai trong Kỷ gia biết Kỷ Mộ Lan gả vào hào môn, Thẩm Thanh cũng đã lén lút xem điện thoại của Kỷ Thiệu Quân.
Bạch gia cũng không phải là họ hàng của Kỷ gia, bọn họ chưa từng đến Tương Thành một lần nào.
Nàng vốn tưởng rằng Bạch Liễm về Tương Thành sẽ có hi vọng quan hệ với Bạch gia.
Ai ngờ Bạch Liễm cũng có tính cách giống Kỷ Mộ Lan, giống như cái cha phú quý kia của nàng.
“Ta hỏi ngươi, nàng cũng giống Vãn Huyên mà thi vào cao tam, sang năm thi không đậu, chúng ta có tiếp tục nuôi nàng không? Một Kỷ Mộ Lan, một Kỷ Thiệu Vinh, ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-da-bi-duoi-ra-hao-mon/3712198/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.