Bạch Khải Minh nổi giận lớn như vậy, tự nhiên không thể giấu được những người khác.
Rất nhanh, trong tộc, bối phận cao nhất là thái công sẽ biết việc này.
“Cứ vậy đi, không cần phải xen vào, để nàng tự cầu phúc đi,” chỉ cần Bạch Thiếu Kha còn ở trong gia phả là được, thái công vung tay, không bận tâm: “Chỉ tiếc là người đã bái sư thầy, thật sự là đáng tiếc.”
Trước đây, khi Bạch gia biết đến sự tồn tại của Bạch Thiếu Kha, thái công đã phải ba lần mời mới thỉnh được Bạch Thiếu Kha về Bạch gia, nhưng việc Bạch Liễm rời đi đối với Bạch gia mà nói thì căn bản là không đau không ngứa.
Trong lòng thái công và những người khác, Bạch Liễm thậm chí còn không bằng tấm bái sư thầy đó.
**
Khi nhận được tin tức từ người hầu của Bạch gia, Bạch Liễm đã đến khu phố của cậu cậu.
Cô không quan tâm đến tin tức hoa rớt.
Cậu cậu của Bạch Liễm sống ở khu phố cũ tại Tương Thành, không giống như Bắc Thành với những tòa nhà cao tầng, khu phố này rất cũ kĩ.
Cậu cậu ở tầng 5, không có thang máy, cầu thang tối tăm không có ánh sáng.
Khi cô gõ cửa bước vào, mợ mặc váy đứng dậy đón chào, trong mắt tràn đầy ý cưng chiều, duỗi tay định lấy hành lý của Bạch Liễm, “A Liễm đến rồi, sao không gọi điện cho ta để ta giúp ngươi mang hành lý?”
Bạch Liễm không cho nàng, mợ cười mỉa mai lùi lại một bước.
Bạch Liễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-da-bi-duoi-ra-hao-mon/3712196/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.