Chương trước
Chương sau
Trong điện, Hiền phi lười biếng ngồi trên ghế quý phi, Băng Xảo đứng bên cạnh nhẹ nhàng đung đưa chiếc quạt tinh tế thêu các mỹ nữ cung đình.

"Những người mới được tuyển vào cung lần này thủ đoạn quả thật không tầm thường. Bổn cung vốn tưởng rằng hai người Ý tần, Liễu tần đã hiếm có, không nghĩ tới lại xuất hiện Hi quý nhân, hậu cung này thật sự là càng ngày càng thú vị, rất thú vị."

Những lời này không biết là nói với Băng Xảo, hay là nói cho bản thân nàng nghe.

"Nương nương, vậy bước tiếp theo chúng ta làm như thế nào?" Băng Xảo hỏi, trước mắt người mới vào cung đều lần lượt thị tẩm, cũng không thể chỉ đứng nhìn được!

"Cứ quan sát trước đã, hậu cung càng náo nhiệt, chúng ta mới có cơ hội đục nước béo cò. Ngươi nên biết rõ, kình địch của bổn cung là Hoàng Hậu."

"Nô tỳ đã hiểu." Nếu hỏi trong hậu cung này nương nương nhà mình hận ai nhất, thì đó chắc chắn là Hạ Hoàng Hậu. Hiện tại Hạ Hoàng Hậu đã mất đi Nhị hoàng tử, đây là thời điểm dễ dàng lợi dụng sơ hở nhất. Bây giờ diệt trừ phi tử đang được sủng ái, còn không phải để cho những nữ nhân khác ngồi ngư ông đắc lợi sao?

"Hôm nay Hoàng Thượng đến chỗ mỹ nhân này, ngày mai lại sủng hạnh phi tử kia, hậu cung không thiếu nhất chính là nữ nhân. Chỉ cần không uy hiếp đến địa vị của bổn cung, ai được sủng ái thì có gì khác nhau đâu." Trong giọng nói của Hiền phi chứa đầy vẻ cô đơn.

Nàng cùng Hoàng Thượng kém không nhiều tuổi lắm, Hoàng Thượng vẫn còn hào hoa phong nhã, mà dung nhan nàng đã dần tàn phai, số lần Hoàng Thượng đến Dao Hoa cung ngày càng ít đi.

"Hoàng Thượng kỳ thật là người trời sinh tính tình lạnh nhạt, không trọng nữ sắc. Ngươi xem những tú nữ đợt trước, ngoại trừ Lâm dung hoa và Tần phương nghi được thăng tới chính tứ phẩm cùng từ tứ phẩm. Các phân vị cao khác còn không phải là những nữ nhân đi ra từ Đông cung Thái tử như ta sao, mấy phi tần mới vào đều không có địa vị gì cao."

Về điểm này, Hoàng Thượng vẫn là niệm tình xưa, nàng cũng không biết là nên cảm tạ Hoàng Thượng hay là... Tình cảm của nàng đối với Hoàng Thượng luôn có chút mâu thuẫn.

Lúc ở Đông cung Thái tử, Hiền phi đã từng được sủng ái một thời gian, nếu không sau khi Vĩnh Xương đế đăng cơ, dưới tình huống không có con nối dõi, nàng sẽ không được Hoàng Thượng phong làm nhất phẩm Hiền phi.

Tất nhiên điều này cũng có liên quan đến việc gia tộc nàng ủng hộ Vĩnh Xương đế thuận lợi đăng cơ.

"Nương nương, nhưng chúng ta cũng không thể ngồi yên." Băng Xảo có chút không cam lòng, nương nương thích Hoàng Thượng như vậy, cho dù không thị tẩm, Hoàng Thượng có thể tới Dao Hoa cung ngồi một lát cũng tốt.

"Sao có thể chứ, ngươi để Vân vũ quyên ở hậu điện chuẩn bị sẵn sàng đi." Không nghĩ tới nàng cũng có ngày này.

Băng Xảo nghe vậy thì rất cao hứng, nương nương rốt cục nghĩ thông suốt, dùng người mới để lôi kéo Hoàng Thượng đến Dao Hoa cung.

Việc này rất thường thấy trong hậu cung, chủ vị nương nương lớn tuổi, cơ hội hầu hạ Hoàng đế thị tẩm tự nhiên sẽ ngày càng ít đi, đẩy phi tử trẻ tuổi trong cung của mình ra thị tẩm cũng là một loại thủ đoạn cố sủng*.

*cố sủng: củng cố sự sủng ái

Trước kia Hiền phi luôn cảm thấy mình còn trẻ, khinh thường dùng loại thủ đoạn này, cũng là bởi vì nàng thật lòng ái mộ Hoàng Thượng, không muốn nhìn thấy cảnh Hoàng Thượng sủng hạnh phi tử khác ở trong cung của mình, đây chính là nguyên nhân Dao Hoa cung vẫn luôn không có phi tần khác vào ở.

Nhưng nhìn Vĩnh Xương đế lần lượt sủng hạnh các mỹ nhân trẻ tuổi, số lần đến Dao Hoa cung ngày càng giảm bớt, tình cảm của nàng đối với Hoàng đế cũng dần phát sinh biến hóa.

Lần này Dao Hoa Cung cuối cùng đã có người mới.

- -----

Tiểu Huy Tử đi vào Ngự thiện phòng để xem bữa trưa của Hi quý nhân, hắn là tiểu thái giám đề thiện* (mang thức ăn) của Cẩm Hoa điện.

Lúc này đã là giữa trưa, sắp đến giờ dùng cơm, trong ngự thiện phòng rộng rãi vô cùng náo nhiệt, cung nhân bận rộn ra vào.

"Tiền công công tới, đồ ăn của Hi quý nhân sắp xong rồi." Uông Phúc Lai tinh mắt nhìn thấy Tiểu Huy Tử của Cẩm Hoa điện.

Hi quý nhân hai ngày nay đang được sủng ái, đồ ăn phải tỉ mỉ một chút.

Tiểu Huy Tử thật ra họ Tiền, cái tên Tiểu Huy Tử này được đặt sau khi tiến cung, nếu không phải hiện giờ Hi quý nhân được sủng ái, ai có thể nhớ tới tiểu thái giám này họ Tiền đâu!

"Không vội, bữa trưa hôm nay chuẩn bị cái gì." Tiểu Huy Tử hỏi.

Trước kia, lúc tiểu chủ chưa được thị tẩm, hắn không bao giờ đến Ngự thiện phòng sớm, đến cũng sẽ không có người để ý.

Quy tắc hậu cung này chính là phi tần nào được sủng ái, thứ tốt sẽ đến đó trước tiên, phi tử càng không được sủng ái, càng xếp ở cuối cùng.


"Món ăn là măng tủy gà, tôm Long Tĩnh bóc vỏ, vịt quay tổ yến, món canh là súp đu đủ, Tiền công công nhìn xem còn cần thêm gì nữa không."

Cùng là ba món mặn một món canh, đồ ăn của người được sủng ái và không được sủng ái chênh lệch không phải chỉ một chút.

Phi tần trong cung không được sủng ái, có thể ăn thức ăn nóng đã là không tệ rồi.

"Uông công công, cho tiểu chủ nhà ta thêm bánh ngọt và hoa quả đi." Tiểu Huy Tử yêu cầu, tiểu chủ nhà mình thích ăn hoa quả nhất.

"Được, cứ theo lời ngươi nói, cho Hi quý nhân thêm một cái bánh táo đỏ. Đào tươi và dưa ngọt vừa mua ở ngoài cung không tệ, ta đưa Hi quý nhân thêm mấy quả."

"Được, vậy thôi." Tiểu Huy Tử đáp ứng.

Việc đề thiện này không phải ai cũng có thể đảm nhiệm, đi đứng phải nhanh, còn phải ổn định, quan hệ trong Ngự thiện phòng phải rõ ràng, hội đủ các yếu tố mới được.

Tiểu Huy Tử xách theo hộp thức ăn nhanh chóng tiến vào Cẩm Hoa điện, hắn mở hộp thức ăn ra, đem ba mặn một canh cùng chén cơm nhỏ đặt ở trên bàn, đồ ăn và canh còn bốc hơi nóng!

Măng tủy gà vàng trắng đan xen, thanh nhã trong veo khiến người ta thèm ăn, Tiêu Uyển Từ cầm đũa gắp một miếng măng, tươi, giòn, non lại ngon miệng.

Nàng khích lệ nói: "Măng tủy gà này mùi vị không tệ."

Tiêu Uyển Từ chính là một kẻ tham ăn, từ sau khi thị tẩm, chất lượng thức ăn mỗi bữa là không cần phải nói, rốt cuộc Ngự thiện phòng không còn cho nàng ăn rau xanh không mùi vị kia nữa.

Thật sự là điển hình của việc xem mặt, để thỏa mãn việc ăn uống sau này, nàng cũng phải tranh thủ tình cảm! Sau khi được trải qua ngày lành, nàng không thể sống như trước đây được, từ xa xỉ về tiết kiệm rất khó khăn nha!

Đầu bếp Ngự thiện phòng tài nghệ không tồi, ngay cả chén cơm trắng cũng rất ngon, cơm vào miệng mềm mại ngọt ngào, gạo thơm vô cùng.

Hai ngày nay thức ăn rất tốt, nàng so với ngày thường ăn cũng nhiều hơn không ít, vì dáng người sau này vẫn là nên ăn ít một chút!

"Tế Vũ, ta ăn no rồi, mấy món này đem xuống ngươi và Thu Quả chia nhau ăn đi." Tiêu Uyển Từ phân phó, mấy ngày nay Thu Quả và Tế Vũ đi theo nàng cũng ăn không ít thứ tốt.

Chủ tử được sủng ái, nô tài phía dưới cũng hưởng phúc theo. Cho dù là đồ còn dư lại, cũng không phải là thứ cung nhân bình thường có thể dùng, chỉ có hầu cận bên người chủ tử mới có thể ăn được.

Đây chính là nguyên nhân vì sao có nhiều hạ nhân muốn leo lên như vậy!

Cấp bậc trong hoàng cung, bất kể là phi tần hay là cung nhân, giống như là một tòa kim tự tháp, đỉnh tháp kia chính là Hoàng đế, các phi tần càng tới gần đỉnh tháp, mới có thể hưởng thụ nhiều đồ tốt hơn trong cung.

Dùng bữa trưa xong, Tiêu Uyển Từ từ cửa bên hông của sảnh phụ đi vào hậu điện của Ngọc Phù cung, không có phi tần nào khác ở đây nên nơi này trở thành chỗ thích hợp để nàng đi dạo sau khi ăn.

Thật ra địa điểm tiêu thực tốt nhất là rừng đào phía trước Ngọc Phù cung. Vì rừng đào cách Càn Nguyên cung của Hoàng đế khá gần, cung nhân bình thường rất ít đến đó nên là một chỗ khá thanh tịnh.

Hậu điện Ngọc Phù cung rất lớn, bố cục cũng giống như tiền điện. Bởi vì không có phi tần vào ở nên ngày thường chỉ có cung nhân Ngọc Phù cung mà Cao Hỉ phái đến quét dọn một chút.

"Một nơi lớn như vậy lại để trống, thật đáng tiếc." Tiêu Uyển Từ nhìn hậu điện rộng lớn mà tiếc hận. Thu Quả cười nói, "Nương nương chưa từng tới Trường Lạc cung và Minh Quang cung nên không biết, cả tòa cung điện đều không có phi tần ở, Hoàng Thượng không trọng nữ sắc, hậu cung rất ít phi tần. Lúc tiểu chủ chưa tiến cung, Đông Tây mười hai cung có rất nhiều điện trống, hiện tại mỗi cung ít nhất đã có phi tần. Chỉ có Trường Lạc cung và Minh Quang cung là còn trống không."

Tiêu Uyển Từ ngẫm lại thấy cũng đúng, vừa tiến vào hậu cung tổng cộng có hai mươi mấy người, cộng thêm một ít phi tần bị xử lý trong sự kiện Nhị hoàng tử, con số ước chừng cũng chỉ ba mươi.

So với các Hoàng đế khác trong lịch sử và tiền triều thường có hàng trăm phi tần, Vĩnh Xương Đế quả thật có chút thanh tâm quả dục*.

*thanh tâm quả dục: giữ tâm trong sáng, không bị vẩn đục, ít ham muốn


Nghe nói Vĩnh Xương Đế không trọng nữ sắc, thì ra ít phi tần chính là không trọng nữ sắc!

Vậy nàng có nên cảm thấy may mắn khi tiến vào hậu cung của Vĩnh Xương Đế không, nếu xuyên qua đến hậu cung của Hoàng đế triều đại khác, vậy nàng chẳng phải là ngay cả góc áo Hoàng đế cũng không sờ tới sao.

Thật là một ý tưởng đáng sợ!

Tiêu Uyển Từ có chút nghi vấn, "Tại sao Trường Lạc cung và Minh Quang cung vẫn còn trống? Bởi vì quá xa sao?"

Thu Quả đã sớm nhìn ra được Tiêu Uyển Từ hoàn toàn không biết gì về hậu cung, tiểu chủ nhà mình giống như một người mù chữ vậy.

Cũng không biết gia tộc bồi dưỡng tiểu chủ như thế nào, ngay cả thường thức cơ bản nhất cũng không biết, cứ như vậy bị ném vào hậu cung của Hoàng đế.

Nếu Tiêu Uyển Từ biết được suy nghĩ của Thu Quả, nhất định sẽ nói cho nàng biết, nàng được nuôi thả, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới chuyện tiến cung này, hiện tại là bất đắc dĩ.

Thu Quả tiếp tục phổ cập kiến thức cho tiểu chủ nhà mình, "Vậy thì không phải, ngược lại vị trí của hai cung này ở Đông Tây mười hai cung đều rất tốt. Tiểu chủ, người xem, vị trí của Ngọc Phù cung rất tốt, gần Càn Nguyên cung. Trường Lạc cung và Ngọc Phù cung ở cùng một vị trí, chỉ là Ngọc Phù cung thuộc về Tây lục cung, mà Trường Lạc cung thuộc Đông lục cung."

"Mà Minh Quang cung ở phía sau Trường Lạc cung, lý do Minh Quang cung trống không có thể là bởi vì chỗ này từng là nơi ở của Thái hậu nương nương vào thời tiên đế, lúc chưa được phong làm Hoàng Hậu, đây chỉ là nô tỳ suy đoán. Còn Trường Lạc cung vì sao không để phi tần ở thì nô tỳ không biết được."

Tiêu Uyển Từ gật gật đầu, lại nghĩ đến một chuyện, liền hỏi Thu Quả, "Dao Hoa cung Hiền phi vẫn luôn không có thai sao?"

Thu Quả suy nghĩ một chút, hình như Hiền phi thật sự chưa bao giờ mang thai.

"Sau khi Hoàng Thượng đăng cơ, chưa bao giờ có tin Hiền phi nương nương mang thai, còn khi làm trắc phi ở Đông cung thì nô tỳ không rõ."

Thu Quả thật sự không để ý lắm, trong này chắc có nội tình gì đó.

Tiêu Uyển Từ thầm nghĩ Hiền phi và Hoàng Hậu có hiềm khích, có phải vì nguyên nhân này hay không? Nàng cảm thấy hình như mình đã biết được chân tướng.

Tiểu chủ, ngài thật sự đã nhìn thấy chân tướng! Ở hoàng gia, phi tần không có con nối dõi cũng giống như lục bình không rễ, thất sủng là chuyện sớm muộn. Hoàng Hậu làm cho Hiền phi không sinh được hài tử, vậy thì thù oán rất lớn nha.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.