Lúc này, Thập Nhất đã thu thập xong hòm thuốc bước ra khỏi phòng.
Ngoài cửa, người nhà sản phụ lập tức vây quanh, “Thần y, cảm ơn ngươi, ngươi đã cứu tôn tử của ta một mạng, ngươi chính là ân nhân của Chu gia chúng ta.”
“Thần y, cảm ơn ngươi, cảm ơn ngươi cứu vợ và nhi tử của ta.”
“Thần y.......”
Người người mồm năm miệng mười cảm tạ, khiến bên tai Thập Nhất ong ong vang, ồn ào đến đau cả màng nhĩ.
Thập Nhất lập tức vươn tay ngăn người chung quanh, “Đừng nói nữa, đừng nói nữa. Các ngươi có thời gian thì vào thăm sản phụ đi, không cần nhìn ta.”
Mẹ chồng sản phụ thấy Thập Nhất không thích ầm ĩ, cũng không thích người ta cảm tạ, vì thế liền đem mọi người đuổi đi. Cuối cùng chỉ còn một mình bà, nói: “Thần y, ngươi lưu lại ăn một bữa cơm đi, cho nhà chúng ta cơ hội cảm tạ ngươi một chút.”
Thập Nhất xua xua tay, “Không cần, ta không thích ở nhà người khác ăn cơm, ta về nhà ăn.” Nàng muốn đi về ăn đồ ăn ngon mà Dương Thạch Phong nấu.
Mẹ chồng sản phụ nghe vậy cũng không có miễn cưỡng, trực tiếp móc ra túi tiền, từ bên trong móc ra một lượng rưỡi bạc đưa cho Thập Nhất, “Thần y, đây là tiền khám bệnh của ngài. Hôm nay ngài vất vả, ngài xem có được không?”
Kỳ thật một lượng rưỡi đã số tiền khám bệnh lớn nhất mà nhà người ta có thể lấy ra được. Nếu nhiều hơn thì đám con dâu sẽ náo loạn, nhưng bà cũng sợ thần y chê ít, nếu là chê ít, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-nong-phu-y-nuong/4485000/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.