Hôm nay là ngày thứ năm Thập Nhất châm cứu cho Dương gia gia, khi Thập Nhất đang giống thường lệ thi châm, Dương gia gia vẫn luôn luôn không nhúc nhích đột nhiên rụt lại một chút, trong miệng phát ra một tiếng kêu.
Dương Thạch Phong thiếu chút nữa cho rằng chính mình nghe lầm rồi, vội nhào lên hỏi: “Gia, gia làm sao vậy?”
Dương gia gia không thể tin tưởng mà nhìn về phía chân mình, không kịp trả lời Dương Thạch Phong, tinh tế mà cảm thụ cảm giác đau đớn rất nhỏ ở trên đùi, chờ đến khi phát hiện đây cũng không phải là ảo giác, ông kích động đến mức tay cũng run lên.
Chân của ông mười mấy năm nay không có bất luận cảm giác gì, nay lại có......
Đôi mắt Dương gia gia đã ươn ướt, run rẩy mà nói: “Thạch phong, chân của gia đã có tri giác, gia cảm nhận được đau.”
“A......” Dương Thạch Phong cũng ngây người, tầm mắt chuyển qua trên đùi Dương gia gia, “Gia, gia cảm giác được đau sao?”
Dương gia gia gật đầu, “Cảm giác được, thật sự cảm giác được.”
Dương Thạch Phong đem ánh mắt chuyển về phía Thập Nhất, nói: “Thập Nhất, chân của ông nội ta có cảm giác.”
Thập Nhất rất muốn trợn trắng mắt, nàng đã điều trị năm ngày liền, chưa thế nói là tốt, nhưng chẳng nhẽ một chút tri giác cũng không khôi phục được? Nếu thế thì nàng cũng không xứng ở mạt thế bị nhiều người tranh cướp mua chuộc như vậy, thậm chí chính phủ các quốc gia cũng đều xuất động.
Lúc này, Dương nhị thúc vừa mới từ nhà lại đây, thời điểm ở cửa nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-nong-phu-y-nuong/4484976/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.