Tống Đại Vĩ là nhi tử nhà trưởng thôn, gia cảnh rất tốt, hơn nữa gia đình thôn trưởng ba đời đều đơn truyền, đến thế hệ Tống Đại Vĩ này, nương của hắn sinh liên tục năm nữ nhi mới sinh hạ được một nhi tử là Tống Đại Vĩ, có thể thấy nhân gia này có bao nhiêu yêu chiều Tống Đại Vĩ. Cũng do đó mà Tống Đại Vĩ từ nhỏ đến lớn đều chưa từng phải trải qua một ngày khổ cực. Cả nhà đều chiều hắn, ngay cả ngày mùa cũng không để hắn phải đụng đến dù chỉ một ngón tay. Cho nên, người này có thể nói là vai không thể gánh, tay không thể đề, hơn nữa còn rất thích đi hoa lâu uống rượu chơi gái. Tuổi còn trẻ mà đã bị đào rỗng đi nửa cơ thể, cả người như cái xác không.
Thập Nhất từ ánh mắt đầu tiên đã biết tình trạng thân thể của người này, căn bản liền biết hắn không có khả năng bắt được cá, nếu may mắn thì chạm tay được nửa con. Thế nhưng không ngờ rằng, người này đến cả vận khí đều không có, nửa ngày trời đến cái bóng dáng con cá cũng chưa bắt được, khiến Thập Nhất ở một bên xem đến nhàm chán, ngủ gà ngủ gật, bụng cũng ục ục kêu lên. Mãi sau, nàng mới nhớ ra mình vẫn chưa ăn cơm trưa, vẫn luôn đợi bên bờ sông cho đến hiện tại.
Nàng vội vàng ngẩng đầu nhìn mặt trời, phát hiện mặt trời đã ngả về phía tây, bắt đầu xuống núi.
Thập Nhất hoảng sợ, hóa ra nàng đã ngây người lâu như vậy sao? Lại thấy Tống Đại Vĩ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-nong-phu-y-nuong/4484965/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.