Đoàn người Bạch Dật Trần ngồi trong một gian tửu lâu.
Bạch Vân Hi ngồi ở đối diện Bạch Dật Trần, cảm giác được một tầm mắt nóng cháy đang nhìn phía bên này, cảm thấy rất là không được tự nhiên.
Bạch Vân Hi hơi liếc qua chỗ cửa sổ, nói: "Lão tổ, ngươi bỏ lại Kim Long tiền bối như vậy không sao chứ?" Lão tổ có thể phá trận mà ra ít nhiều cũng nhờ vào Kim Long.
Kim Long trốn ở cái cây bên cạnh tửu lâu, tùy tiện lộ ra một cái đuôi.
"Nhìn thấy hắn liền phiền lòng, không bỏ hắn lại không được!" Bạch Dật Trần thở dài.
Bạch Dật Trần nhắm mắt lại, chuyện cũ từng màn từng màn hiện lên trong lòng.
Năm đó, hắn lẻ loi một mình đi theo Kim Long tới tu chân giới, Kim Long chính là tất cả chỗ dựa của hắn, kết quả, Ngao Bất Phạ trong một lần ngoài ý muốn quên sạch hắn, còn đi với mấy long nữ của yêu long tộc.
Kim Long đã mấy ngàn tuổi, nhưng đối với long tộc mà nói, Kim Long thiên tuế vẫn chỉ là ấu tể, tâm trí chưa thành tục, bị người khác dỗ một chút liền choáng váng.
Tuy rằng Bạch Dật Trần biết không thể đổ hết mọi lỗi lầm lên Kim Long, nhưng khúc mắc trong lòng không dễ giải như vậy.
"Lão tổ, mấy năm này Kim Long tiền bối vẫn đang tìm ngươi, rất vất vả!" Diệp Phàm không hợp với Kim Long lắm, nhưng một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, sinh ra một chút đồng tình với Kim Long.
(dreamhouse2255)
Bạch Dật Trần cúi đầu: "Ta biết."
Trước lần này, Ngao Bất Phạ cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990560/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.