Diệp Phàm nhìn cây quạt trong tay, yêu thích không nỡ buông, "Hứa đại ca, ngươi thật lợi hại! Phẩm chất của cây quạt này quá kinh người!"
Hứa Minh Dương cười nói: "Chỉ là tài liệu tốt, điều kiện luyện chế ưu việt, cho nên mới có thể thăng cấp thành công, năng lực luyện khí của ta chỉ có thể nói là bình thường." Lần luyện chế pháp khí này hắn có thể nói là phát huy vượt qua ngày thường, nhưng có kinh nghiệm lần thăng cấp này, Hứa Minh Dương cảm thấy luyện khí thuật của mình tăng lên không ít.
"Hứa đại ca, ngươi quá khiêm tốn, theo ta thấy, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ trở thành luyện khí sư Thánh cấp, đến lúc đó gia gia ngươi liền có thể về hưu." Diệp Phàm mặt mày hớn hở nói.
Hứa Minh Dương: "Về hưu? Vân Hi, nó có nghĩa gì?"
Bạch Vân Hi: "......"
Diệp Phàm kích động thưởng thức Phượng Linh Phiến.
Bạch Vân Hi bắt lấy cánh tay của Diệp Phàm thần sắc ngưng trọng: "Nếu ngươi muốn thử uy lực của Phượng Linh Phiến tốt nhất là ra ngoài." Khu mỏ này đã bị bọn họ khai thác không ít, nếu như Diệp Phàm nhất thời hứng khởi huy động Phượng Linh Phiến, tòa mỏ này nhất định sẽ sụp đổ, hắn không có muốn bị chôn sống!
Diệp Phàm xấu hổ gãi đầu: "Ta biết rồi, ta sẽ không làm bậy ở nơi này, ta là người có chừng mực."
Bạch Vân Hi: "......"
"Ta ra ngoài hít thở không khí chút." Diệp Phàm gấp không chờ nổi cầm Phượng Linh Phiến chạy ra ngoài.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm vừa ra ngoài không lâu, khu mỏ liền bắt đầu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990537/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.