Diệp Phàm nhìn cây quạt trong tay, yêu thích không nỡ buông, "Hứa đại ca, ngươi thật lợi hại! Phẩm chất của cây quạt này quá kinh người!" Hứa Minh Dương cười nói: "Chỉ là tài liệu tốt, điều kiện luyện chế ưu việt, cho nên mới có thể thăng cấp thành công, năng lực luyện khí của ta chỉ có thể nói là bình thường." Lần luyện chế pháp khí này hắn có thể nói là phát huy vượt qua ngày thường, nhưng có kinh nghiệm lần thăng cấp này, Hứa Minh Dương cảm thấy luyện khí thuật của mình tăng lên không ít. "Hứa đại ca, ngươi quá khiêm tốn, theo ta thấy, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ trở thành luyện khí sư Thánh cấp, đến lúc đó gia gia ngươi liền có thể về hưu." Diệp Phàm mặt mày hớn hở nói. Hứa Minh Dương: "Về hưu? Vân Hi, nó có nghĩa gì?"
Bạch Vân Hi: "......" Diệp Phàm kích động thưởng thức Phượng Linh Phiến. Bạch Vân Hi bắt lấy cánh tay của Diệp Phàm thần sắc ngưng trọng: "Nếu ngươi muốn thử uy lực của Phượng Linh Phiến tốt nhất là ra ngoài." Khu mỏ này đã bị bọn họ khai thác không ít, nếu như Diệp Phàm nhất thời hứng khởi huy động Phượng Linh Phiến, tòa mỏ này nhất định sẽ sụp đổ, hắn không có muốn bị chôn sống! Diệp Phàm xấu hổ gãi đầu: "Ta biết rồi, ta sẽ không làm bậy ở nơi này, ta là người có chừng mực." Bạch Vân Hi: "......" "Ta ra ngoài hít thở không khí chút." Diệp Phàm gấp không chờ nổi cầm Phượng Linh Phiến chạy ra ngoài. (dreamhouse2255) Diệp Phàm vừa ra ngoài không lâu, khu mỏ liền bắt đầu có động đất, bên trong không ít đất đá vụn rơi lả tả. Cảm giác được hơi thở của ngọn lửa nồng đậm bên ngoài, Bạch Vân Hi phẫn nộ mắng: "Cái tên Diệp Phàm này, cũng không biết đi xa một chút."
Hứa Minh Dương thu hồi tinh thần lực, cười nói: "Diệp Phàm hẳn là cũng không ngờ rằng uy lực của Phượng Linh Phiền lại lớn như vậy đi, quả nhiên cây quạt ấy đưa cho Diệp Phàm sử dụng là đúng đắn nhất." Hứa Minh Dương mỉm cười, Phượng Linh Phiến cùng dị hỏa hỗ trợ lẫn nhau, biểu hiện ra chiến lực cao hơn nhiều pháp khí bán Thánh cấp thông thường. Diệp Phàm tu vi Nguyên Anh trung kỳ, trình độ hồn hậu của chân nguyên lại gấp mấy lần tu sĩ cùng giai, tuy rằng để phát động Phượng Linh Phiền cần tiêu hao rất nhiều linh lực, nhưng Diệp Phàm vẫn có thể thừa nhận được. ...... Đám người Diệp Phàm lại tiêu hao thêm mười mấy năm để đào rỗng khu mỏ, thu về tổng cộng bảy viên tiên tinh, 17000 khối linh thạch cực phẩm. Khấu trừ đi số linh thạch đã dùng, mọi người chia đều số linh thạch còn lại, mỗi người được chia cho hơn 3000 khối linh thạch cực phẩm.
Diệp Phàm nhìn khu mỏ đã bị đào rỗng, nói: "Đào quặng lâu như vậy, thật sự mệt chết người, chúng ta đi tìm cái linh tuyền ngâm chút đi." (dreamhouse2255) Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Được, linh khí ở nội vây bí cảnh càng thêm nồng đậm, phẩm chất của linh tuyền phỏng chừng cũng sẽ càng cao hơn một ít." Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Sau khi tiến vào bí cảnh, bọn họ đã ngâm qua mấy cái linh tuyền, thiếu chút nữa ngâm ra kháng tính, mười mấy năm này, hắn vẫn luôn chăm chỉ đào quặng, kháng tính phỏng chừng đã yếu bớt một ít, hiện tại tìm một cái linh tuyền ngâm hẳn sẽ có hiệu quả không tồi. "Muốn ngâm linh tuyền sao, vừa lúc ta biết một nơi có một cái không tệ." Diệp Khải Hiền nói. Diệp Phàm rầu rĩ nhìn Diệp Khải Hiền: "Đại ca, ngươi biết nhiều thật!" Diệp Khải Hiền xụ mặt, nhàn nhạt nói: "Ta dẫn đường." Diệp Phàm: "......" Bạch Vân Hi nhìn Diệp Khải Hiền, thầm nghĩ: Diệp Phàm nói Diệp Khải Hiền là muộn tao thật sự không sai chút nào! Diệp Khải Hiền mang theo mọi người tới chỗ một cái linh tuyền, bên cạnh linh tuyền có các loại hoa đủ mọi màu sắc, trong không khí tràn ngập mùi hương say lòng người, bên cạnh linh tuyền còn có một cái thác nước lớn. Bạch Vân Hi tức khắc bị cảnh đẹp của linh tuyền hấp dẫn, thầm nghĩ: Diệp Khải Hiền tính tình như cái hũ nút, không ngờ lại tìm được một nơi tình thơ ý họa như này! (dreamhouse2255) "Linh tuyền nơi này lớn thật!" Diệp Cẩm Văn than thở. Trước đó mọi người đã ngâm qua mấy cái linh tuyền, linh tuyền trước mắt này lớn hơn bất kỳ cái nào bọn họ từng thấy. "Nhị ca, động thủ đi." Diệp Cẩm Văn nói. Diệp Phàm gật đầu: "Được." Diệp Phàm thả ra Thiên Hỏa, thanh trừ đi linh tuyền trùng trên không linh tuyền, việc này Hành Tây đã làm qua mấy lần, nhưng hiện tại bởi vì phạm vi của linh tuyền này khá lớn, tổng thời gian liền lâu hơn một chút. Diệp Phàm nhảy vào trong linh tuyền, tức khắc có một cỗ linh khí trào vào trong thân thể của Diệp Phàm, đám người Bạch Vân Hi cũng lần lượt đi xuống. Mấy năm nay Diệp Phàm vẫn luôn vất vả đào quặng, hiên tại thoải mái ngâm mình trong linh tuyền làm Diệp Phàm có cảm giác cả người thoải mái. Hứa Minh Dương ngâm mình trong linh tuyền, trầm tư suy nghĩ. Diệp Khải Hiền nhìn Hứa Minh Dương, hỏi: "Nghĩ cái gì thế?" Hứa Minh Dương lắc đầu: "Không có gì." Bọn họ đã tiến vào bí cảnh này hơn ba mươi năm, lại qua mười mấy năm nữa, bọn họ sẽ bị truyền tống ra ngoài, Hứa Minh Dương thầm nghĩ: Hiện tại tu vi của hắn đang ở Nguyên Anh trung kỳ, không biết trong vòng mười mấy năm còn lại, hắn có thể đột phá Nguyên Anh hậu kỳ được hay không. (dreamhouse2255) ...... Vài ngày sau. Diệp Phàm ghé vào bên cạnh linh tuyền, nhìn thác nước xa xa, trầm tư suy nghĩ. "Làm sao vậy? Thác nước đó có vấn đề gì sao? Chẳng lẽ đằng sau thác nước có sơn động, bảo tàng gì đó, ngươi đã nhìn chằm chằm nơi ấy rất lâu." Bạch Vân Hi thấy Diệp Phàm nhìn hết sức chuyên chú liền nhịn không được hỏi. Diệp Phàm lắc đầu: "Không có, ngươi nhìn xem nó có giống mỳ sợi không?" Bạch Vân Hi trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Diệp Phàm lại nghĩ đến ăn. "Nào có mỳ sợi nào lớn như vậy?" Bạch Vân Hi tức giận. "Chính bởi vì không có cho nên tưởng tượng thác nước ấy thành mỳ sợi mới có thể cảm thấy đồ sộ mà!" Diệp Phàm nói. Bạch Vân Hi: "......" Nơi nào đồ sộ! "Ta hình như đã rất lâu không thoải mái ăn một bữa, quá thảm." Diệp Phàm rầu rĩ than thở. (dreamhouse2255) Bạch Vân Hi lo lắng sốt ruột nói: "Chờ ra ngoài ta cùng ngươi đi linh quán ăn một tháng." Cư nhiên tưởng tượng thác nước thành mỳ sợi, lại không khao Diệp Phàm một chút, sau này đối mặt tâm ma kiếp, Diệp Phàm rất có khả năng bởi vì cố chấp với mỹ thực quá sâu mà tẩu hỏa nhập ma. Diệp Phàm nghe vậy cao hứng phấn chấn nói: "Được, không biết khi nào mới có thể ra ngoài chơi, nơi này quá nhàm chán!" Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm một cái, thầm nghĩ: Nhị ca thật sự là thân ở trong phúc mà không biết phúc, điều kiện tu luyện ở nơi này tốt như vậy, bao nhiêu người muốn vào cũng không được. "Nhị tẩu, Đa Bảo Vòng có phải có thể thu linh tuyền không?" Diệp Cẩm Văn hỏi Bạch Vân Hi. Bạch Vân Hi gật đầu: "Có thể thì có thể, nhưng không gian có hạn, bên trong đã có một cái linh dược tuyền, theo ta thấy cùng lắm chỉ có thể thu thêm hai cái linh tuyền nữa." Hứa Minh Dương chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Pháp bảo bình thường ở Nam Đại Lục không gian có hạn, có thể chứa đựng một đầu yêu thú khổ lớn đã xem như chất lượng tốt, vì hành trình vào bí cảnh lần này, hắn chuẩn bị mười mấy nhẫn không gian, mọi người phỏng chừng cũng như thế, pháp bảo có thể thu linh tuyền, thật sự là trước đây chưa từng nghe thấy. Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Hai cái linh tuyền xem như không tệ!" Linh tuyền bên trong bí cảnh này tùy tiện chọn ra một cái thả tới Nam Đại Lục đều có thể xếp số một số hai, nếu như có thể mang một cái về tiểu bí cảnh của tông môn, tông môn liền có thêm một tài nguyên không tồi. ......(dreamhouse2255) Bên trong một cái sơn động. "Kim Đăng, ngươi cảm thấy chuyện này thật sự ổn?" Đăng Minh hòa thượng lo lắng hỏi. Xung quanh hai hòa thượng còn có mấy tu sĩ Nam Đại Lục. Kim Đăng gật đầu: "Chuyện tới hiện giờ, tận dụng thời cơ, mười năm nữa chúng ta liền bị truyền tống ra ngoài, tới lúc này thu hoạch vẫn không lớn cho lắm." Tông môn tiêu tốn nhiều như vậy đưa bọn họ vào trong bí cảnh, cho tới lúc này thu hoạch vẫn không ra đâu vào đâu, Đại Phật Tự bọn họ còn tổn thất mất một tu sĩ Nguyên Anh, cứ như vậy ra ngoài thật sự quá mất mặt. Đại Phật Tự cùng các tu sĩ Nam Đại Lục khác hoàn toàn không có may mắn như đám người Diệp Phàm. Sau khi đám người Diệp Phàm vào trong bí cảnh, ngâm linh tuyền, cắn đan dược, Diệp Phàm còn có thể luyện chế Phi Tiên Phù, tu vi tăng lên rất nhanh, nhưng bọn họ thì khác, mấy năm qua, nhóm người Đại Phật Tự lục tục tìm được một ít linh thảo, nhưng bị tu sĩ ngoại vực cướp một lần, mất đi gần hết. Lại nói tiếp, linh khí ở nơi này nồng đậm, cho dù chỉ đơn thuần vào trong đây tu luyện 50 năm cũng sẽ thu về hiệu quả không tồi, nhưng nơi này có nhiều thứ tốt như vậy, bọn họ chỉ hấp thu một chút linh khí thật sự là quá thảm. "Nếu ngươi cảm thấy được, vậy chúng ta đi tìm Diệp Phàm đi, Diệp đan sư tuy rằng thanh danh hiển hách nhưng kỳ thật là người rất giảng đạo lý." Đăng Minh hòa thượng lấy lại bình tĩnh nói. (dreamhouse2255) Diệp Phàm đang ngâm linh tuyền, mấy tu sĩ Nam Đại Lục tìm tới, Diệp Phàm rất nhanh liền biết được mục đích của nhóm người bọn họ, mấy tu sĩ phát hiện ra một cái linh tuyền, hy vọng hắn có thể hỗ trợ thanh trừ linh tuyền trùng, để hồi báo, bọn họ có thể giao ra một phần thu hoạch bên trong bí cảnh. Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Thế nào, ngươi có dự định tiếp không?" Diệp Phàm gật đầu: "Tiếp đi, dù sao cũng chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì." Đám người kia nguyện ý ra một ngàn khối linh thạch cực phẩm đây, xem như là một bút tiền khá lớn, hắn đào quặng nhiều năm như vậy, trong tay cũng chỉ có chừng hơn 3000 khối. Bạch Vân Hi cười nói: "Ta cũng tán thành ngươi tiếp một đơn." Bên trong bí cảnh có không ít linh tuyền, bọn họ không thể ngâm hết được, muốn vào lại lần nữa phải đợi thêm một ngàn năm, một ngàn năm sau, bọn họ có thể đã tiến vào cảnh giới Hóa Thần, liền không thể vào trong nơi này. Sau nhóm tu sĩ Đại Phật Tự, lục tục lại có hai thế lực tìm tới Diệp Phàm, Diệp Phàm trước sau thu về tổng cộng 5000 khối linh thạch cực phẩm phí ra tay. Quý Lương Xuyên tức giận mắng: "Diệp Phàm cái tên hỗn đản này!" Quý Lương Xuyên thầm nghĩ: Các tu sĩ khác tới tìm Diệp Phàm thanh trừ linh tuyền trùng, Diệp Phàm đều đáp ứng, ngay cả tu sĩ Trung Đại Lục cũng như vậy, nhưng yêu cầu của Thần Phong Tông bọn họ lại bị Diệp Phàm cự tuyệt, tên kia còn tìm cái cớ gì mà "Hắn mệt sắp chết, không muốn động". (dreamhouse2255) Thái độ của Diệp Phàm làm cho cuộc sống của Giang Lăng Tuyết rất là không tốt. Giang Lăng Tuyết tuy rằng là tu sĩ Nguyên Anh, nhưng chiến lực bình thường, ở trong bí cảnh này rất dễ dàng kéo chân sau. Ở Thần Phong Tông, mọi người xem trên phân nhượng nàng là đạo lữ của thiếu tông chủ, sẽ nhường nàng mấy phần, nhưng ở trong bí cảnh nguy cơ tứ phía, ai cũng sẽ không thích một tồn tại chỉ biết kéo chân sau, người này còn có liên lụy với Bích Vân Tông. Giang Lăng Tuyết nhìn sắc mặt của Quý Lương Xuyên, trong lòng rầu rĩ, năm đó khi Quý Lương Xuyên cùng nàng thành hôn, nữ tu ở Nam Đại Lục không có mấy ai không hâm mộ nàng, kết hôn xong, Quý Lương Xuyên cũng mọi chuyện thuận theo ý nàng. Nhưng hiện giờ, Giang Lăng Tuyết cảm giác nàng cùng Quý Lương Xuyên cách nhau càng ngày càng xa. Có đôi khi Giang Lăng Tuyết cũng sẽ không nhịn được nghĩ, nếu lúc trước nàng không có gả cho Quý Lương Xuyên, vậy hiện tại tất cả những gì Bạch Vân Hi có được đều là của nàng, Đa Bảo Vòng, Phi Tiên Phù, cùng với lại vô số đan dược, nếu những thứ kia là của nàng, có lẽ nàng đã sớm thăng cấp Nguyên Anh hậu kỳ. ...... "Lê Dĩnh, nghĩ cái gì đấy, xuống ngâm linh tuyền đi!" Lê Dục nhắc nhở. Lê Dĩnh gật đầu: "Được." (dreamhouse2255) "Còn đang suy nghĩ cây quạt kia của ngươi sao?" Lê Dục hỏi. Lê Dĩnh gật đầu: "Đúng vậy, không ngờ uy năng của cây quạt ấy lại có thể tăng lên mạnh như vậy." Lê Dục lắc đầu: "Thật không biết Diệp Phàm đang suy nghĩ cái gì." Tên kia cư nhiên đem Phượng Linh Phiến ra khoe khoang trước mặt chủ nhân cũ của nó. Lúc trước khi Lê Dục cùng Lê Dĩnh đi tìm Diệp Phàm hỗ trợ, Diệp Phàm mang cây quạt kia ra khoe khoang với hai người, cây quạt kia nhẹ nhàng lóe lên một cái liền phát ra tiếng nổ mạnh như hủy thiên diệt địa. "Có lẽ hắn đang cảnh cáo chúng ta, gõ sơn chấn hổ đó mà." Lê Dĩnh nói. Nghĩ đến Diệp Phàm, trong lòng Lê Dĩnh rất là phức tạp, Lê Dĩnh nguyên bản không cho rằng Diệp Phàm có thể trở thành tông chủ Tiên Đan Môn, cho nên mới phát ra lời thề, hiện tại nhìn thực lực của Diệp Phàm tiến bộ thần tốc, trong lòng Lê Dĩnh rất là lo lắng có một ngày Diệp Phàm đi tranh đoạt vị trí tông chủ với lão tổ tông thì làm sao bây giờ. Lê Dục gật đầu: "Có khả năng đi." Trong linh tuyền. Diệp Phàm cầm cây quạt thổi thổi, Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nhíu mày lại: "Lúc trước ngươi cần gì phải cầm cây quạt này đi khoe khoang với Lê Dĩnh!" Phượng Linh Phiến nguyên bản là đồ vật Lê Dĩnh, Diệp Phàm cư nhiên làm trò mang cây quạt này đi khoe khoang trước mặt chủ nhân cũ của nó, quả thật là trần trụi khiêu khích! Diệp Phàm đắc ý nhìn Bạch Vân Hi: "Hai cái tên kia vừa kiêu ngạo vừa ngu ngốc, ta giúp bọn họ mở rộng tầm mắt, biết cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân." Bạch Vân Hi: "......" Diệp Phàm phẩy quạt nói: "Nha đầu kia bị uy lực của cây quạt này dọa sợ, mặt cắt không còn một giọt máu." Bạch Vân Hi trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Lê Dĩnh không phải sợ uy lực của cây quạt này, mà là lo lắng Diệp Phàm một lời không hợp sẽ gϊếŧ người đoạt bảo.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]